CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 418

Trong bóng tối, hai đôi mắt sáng thông tuệ đều đượm buồn, đều không

chịu nhắm lại.

Họ kề sát bên nhau, nghe nhịp tim, tiếng máu chảy trong huyết quản

của nhau.

“Khụ khụ…”

“Sao thế?” Thân thể cường tráng của Sở Bắc Tiệp khẽ động, bàn tay

nhẹ nhàng vén tóc Sính Đình.

“Không… khụ khụ…”, Sính Đình cố bịt miệng.

“Xem ra thảo dược nàng tự kê không ổn rồi, uống mấy thang mà ho

càng dữ. Cứ để Túy Cúc bắt mạch cho nàng, nàng không tin vào bản lĩnh
của mấy đại phu, nhưng không thể bỏ qua đồ đệ của Hoắc Vũ Nam.” Sở
Bắc Tiệp vừa nói vừa nhổm dậy, định gọi Túy Cúc.

Sính Đình uể oải ngồi dậy theo, vội ngăn: “Muốn thăm bệnh cũng

không phải lúc này, mai cũng được. Cứ giày vò thế này, thiếp lại càng
không ngủ được.”

Sở Bắc Tiệp nhìn nàng, thấy nàng có vẻ buồn ngủ thì gật đầu, ôm

nàng nằm xuống, hạ lệnh: “Giờ phải ngủ cho ngon, không được suy nghĩ
lung tung.”

Lò than bên dưới vẫn đang cháy lép bép.

Sính Đình khẽ vâng một tiếng, rồi nhắm mắt lại, ngoan ngoãn chìm

vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, Sở Bắc Tiệp đã cho gọi Túy Cúc. Bước vào phòng,

thấy trên chiếc giường Sính Đình vẫn hay nằm nghiêng đọc sách không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.