CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 423

lo lắng, nhỡ sau khi Vương gia đi, Vương hậu quyết tâm trừ bỏ Bạch cô
nương mà điều động đến quân đội…”.

“Vương hậu có thể điều động đội quân nào của Đông Lâm đến tấn

công nơi ở của Sở Bắc Tiệp ta?” Giọng nói thấp trầm của Sở Bắc Tiệp tràn
đầy tự tin, “Đây cũng là nguyên nhân bản vương để ngươi ở lại, chỉ cần có
ngươi đại diện cho bản vương đứng ở đại môn, liệu tướng quân nào dám
manh động?”.

Đúng là như vậy, tất cả quân đội Đông Lâm đều coi Sở Bắc Tiệp như

thần thánh. Mạc Nhiên là đệ nhất tâm phúc của Sở Bắc Tiệp, là đại diện
xuất sắc nhất của vị tướng quân danh tiếng lẫy lừng.

Sở Bắc Tiệp ngẩng đầu suy nghĩ hồi lâu, như vẫn đang tính toán việc

gì. Ánh mắt lướt qua thanh bảo kiếm trên tường, Sở Bắc Tiệp đi đến, lấy
thanh bảo kiếm vẫn luôn sát cánh trên sa trường xuống, khẽ mân mê trong
lòng bàn tay.

Phòng trong của biệt viện.

Tia mừng vui xen lẫn kinh ngạc thoáng qua trong mắt Túy Cúc.

Túy Cúc đã bắt mạch xong cho Sính Đình, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn

nàng dò hỏi.

Sính Đình mỉm cười, ngọt ngào đến nỗi khiến hoa nhường nguyệt

thẹn, khẽ gật đầu.

Túy Cúc hít một hơi thật sâu, khẽ hỏi: “Cô nương biết từ khi nào?”.

“Từ khi nghi ngờ, ta đã tự bắt mạch cho mình.”

“Chẳng trách cô nương không chịu cho đại phu bắt mạch…” Túy Cúc

nghiêm nghị nhìn nàng, thở dài, “Cô nương cũng thật hồ đồ, đã biết mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.