CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 444

cả năm nay, chúng dân đều hy vọng được thấy Trấn Bắc vương hòa thuận
với Đại vương”.

Đến cung Chiêu Khánh gần như nằm chính giữa vương cung, Sở Tại

Nhiên vỗ tay gọi người, mười mấy thị vệ cùng cung nữ trong cung xuất
hiện, hành lễ với Sở Bắc Tiệp.

Sở Tại Nhiên nói: “Lão thần đã sai người dọn dẹp điện này, rộng rãi

thoải mái, bên cạnh chính là vườn mai mà Vương gia vẫn thích du ngoạn”.

Ánh mắt sắc bén quét qua đám thị vệ, chẳng một khuôn mặt quen

thuộc, chàng bình thản gật đầu: “Ta biết rồi”.

Sở Bắc Tiệp gật đầu chào Sở Tại Nhiên, rồi bước vào cửa lớn.

Vương cung Đông Lâm là nơi Sở Bắc Tiệp lớn lên từ nhỏ, cho đến khi

trưởng thành được sắc phong là Trấn Bắc vương, chàng mới dựng Trấn Bắc
vương phủ, chuyển ra ngoài.

Cung nữ kiều diễm tươi tắn vây quanh, giọng ngọt như mật: “Vương

gia vất vả cả chặng đường, nô tỳ xin hầu hạ Vương gia tắm gội”.

Nữ nhân sóng mắt mênh mang, nụ cười tươi thắm, nhưng Sở Bắc Tiệp

chẳng hề động lòng.

“Bản vương chinh chiến trên sa trường, tắm gội không cần người hầu

hạ”, Sở Bắc Tiệp xua tay cho cung nữ lui ra.

Tuy là vương gia, nhưng chàng không vì địa vị cao sang mà hưởng thụ

cuộc sống sung sướng. Mười mấy tuổi chàng đã bắt đầu cuộc đời binh
nghiệp, nhưng chẳng hề thấy cực khổ. Tư chất thông minh, cộng thêm tính
tình kiên nghị, Sở Bắc Tiệp đã trở thành đại tướng hộ quốc nổi danh khắp
thế gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.