CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 449

“Sinh con cho Đại vương là tâm nguyện lớn nhất của mỗi nữ nhân

chốn hậu cung. Lệ phi được trời thương, chỉ mong một điều duy nhất là
bình an sinh hạ hài nhi, báo đáp ân sủng của Đại vương. Nhưng chốn thâm
cung, Lệ phi thân cô thế cô, không thể tự bảo vệ mình. Từ lúc biết tin Trấn
Bắc vương sẽ trở về, Lệ phi ngày đêm mong ngóng. Vương gia là trụ cột
của Đông Lâm, mong Vương gia có thể làm chủ giúp Lệ phi, bảo vệ hài nhi
trong bụng Lệ phi, để hài nhi ra đời bình yên”.

Sở Bắc Tiệp hết sức kinh ngạc: “Chẳng lẽ trong vương cung có kẻ

dám hãm hại vương phi đang mang thai? Nếu sợ hãi như thế, sao nương
nương không nói chuyện này với vương huynh?”.

“Đại vương bệnh nặng, đã mấy tháng Lệ phi không được gặp người

rồi.”

“Là ai muốn hại nương nương?”

Lệ phi cúi đầu không đáp.

Sở Bắc Tiệp chợt tỉnh ngộ: “Vương hậu?”.

“Ha ha…”, thấy Lệ phi khẽ gật, Sở Bắc Tiệp ngẩng đầu cười lớn, nhìn

thẳng vào mắt người đối diện, lạnh lùng, “Vương tẩu ta là nhân vật cỡ nào
chốn thâm cung? Nếu Vương hậu không dung, sao Lệ phi giữ được cái
mạng này mà bình yên vô sự đến lúc lâm bồn? Bản vương còn có việc,
không muốn truy cứu chuyện hôm nay. Xin cáo từ. Sau này còn muốn tùy
tiện sai người cản đường bản vương, tốt nhất nương nương hãy suy nghĩ
cho cẩn trọng”. Ném ra lời cảnh cáo lạnh lùng, Sở Bắc Tiệp đứng bật dậy,
dáng người tráng kiện hoàn mỹ.

Đến cửa điện, giọng nói của Lệ phi vang lên sau lưng: “Vì Bạch Sính

Đình…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.