CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 475

Sao có thể trách chàng, chắc chàng cũng không thể ngờ việc lại đến

nước này.

Sính Đình bước tới, lặng lẽ lấy thanh Thần uy bảo kiếm xuống, ngón

tay nõn nà vuốt trên thân kiếm.

Cầu viện như cứu hỏa, thấy nàng không nỡ, Mạc Nhiên đành lên

tiếng: “Chỉ thanh bảo kiếm này mới có thể làm tín vật của Vương gia, và
điều động được binh mã của doanh trại Long Hổ. Cầu viện xong sẽ lập tức
trả cho cô nương.”

Mạc Nhiên tiến lên phía trước, hai tay nhận lấy Thần uy bảo kiếm,

nhưng thấy Sính Đình tránh đi thì vô cùng ngạc nhiên.

Bạch Sính Đình trước nay vẫn coi trọng đại cục, thông tuệ hơn người,

sao đến thời khắc sinh tử lại khó xử như vậy?

Quân địch ở ngay trước mắt, sinh tử cận kề, nghĩ đến đội quân đang

bao vây ngoài biệt viện, lòng Mạc Nhiên chùng xuống.

Sính Đình ôm thanh kiếm trong lòng, ngồi xuống, ánh mắt bình tĩnh

nhìn Mạc Nhiên, hỏi với giọng vô cùng quả quyết nghiêm nghị, “Đội quân
bao vây biệt viện ẩn cư của Trấn Bắc vương như vậy, lẽ nào Đông Lâm
vương lại không biết?”.

Như có tiếng sấm ngang tai, sắc mặt Mạc Nhiên trắng bệch.

Không phải Vương hậu âm thầm hành động, mà là Đại vương cho

phép?

Nếu cả Đại vương cũng nằm trong kế hoạch này, họ còn đâu cơ hội?

Sính Đình hỏi: “Phong tỏa cả một ngọn núi chẳng phải chuyện nhỏ.

Chúng ta không biết vì chúng ta bị vây ở giữa, cũng bởi đối phương cố ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.