CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 638

“Công chúa và Phò mã là người một nhà, phu thê ân ái, có gì khó

nói?”, Sính Đình lanh lợi đáp, “Thiếu gia thương xót, muốn Sính Đình ở lại
phủ phò mã. Công chúa cũng thương xót, mới để Sính Đình rời đi. Phu thê
đồng tâm, Công chúa vì thiếu gia nên mới cho Sính Đình được toại nguyện,
thiếu gia sao có thể oán trách Công chúa? Xin Công chúa đồng ý tâm
nguyện của Sính Đình”. Nói xong, nàng lại quỳ sụp xuống.

Trên đầu vẫn im phăng phắc, Sính Đình có thể cảm giác thấy ánh mắt

Diệu Thiên đang dán chặt vào sống lưng mình.

Trong căn phòng tĩnh lặng, từng làn khói hương Quy Lạc bay lượn,

uốn vòng nhảy múa, khoe khoang hình dáng tuyệt mỹ.

Không biết bao lâu sau, Diệu Thiên mới cất giọng: “Đều là nữ nhân,

ngươi cứ nói thực với ta, ta sẽ không làm khó ngươi. Ngươi còn nghĩ đến
Sở Bắc Tiệp không? Rời khỏi nơi này, ngươi sẽ quay về bên cạnh nam nhân
của mình, đúng không?”.

Sính Đình ngẩng phắt đầu, mở trừng hai mắt, nói: “Công chúa có biết

tại sao Sính Đình đến Vân Thường không? Chẳng lẽ Sính Đình là nữ tử hạ
tiện đến mức trong cảnh ngộ này mà vẫn muốn quay về tìm nam nhân đó?”.

Diệu Thiên cũng giật mình trước nộ khí của Sính Đình, bèn dịu giọng:

“Ngươi đừng thế. Ta hỏi điều này không phải vì nghi ngờ ngươi, chỉ là có
chuyện khác không tiện nói ra. Ngươi cứ đứng dậy rồi nói”. Công chúa cúi
xuống đỡ Sính Đình, chậm rãi bảo, “Sở Bắc Tiệp tập kết đại quân, sắp tiến
đến biên giới Vân Thường ta, chính là vì ngươi. Ngươi đi rồi, Sở Bắc Tiệp
chịu tin? Ta chỉ sợ Sở Bắc Tiệp hiểu lầm, cho rằng chúng ta đã hại ngươi”.

“Công chúa không cần lo”, Sính Đình đáp, “Sính Đình sẽ để lại một

bức thư, rồi nhờ người đưa cho Sở Bắc Tiệp, Sở Bắc Tiệp sẽ biết Sính Đình
đã tự đi”.

“Như thế là tốt nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.