CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 651

“Ôi!” Túy Cúc không kịp tránh, bị đổ vào người, Sính Đình cũng

chẳng kịp tránh, ống tay áo ướt sạch.

“Ôi!”, Sính Đình vội vã đặt bát xuống, “Ta tay chân vụng về, làm thế

nào bây giờ?”. Nàng nhìn quanh, thấy một đại nương mặt mũi hiền từ đang
đứng ở cổng nhà ngóng sang bên này, bèn vội vã kéo Túy Cúc qua đó, nét
mặt khổ sở đáng thương, “Đại nương, chúng con mượn chỗ sửa lại y phục,
được không?”.

Hai người y phục đẹp đẽ, cử chỉ lễ độ, nhìn qua đã biết con nhà tử tế.

Người dân Vân Thường bản tính chất phác, đại nương đồng ý ngay: “Có gì
mà không được? Các cô nương mau vào đi, bộ dạng thế này, đi lại trên phố
sao được?”.

Nói rồi, hai vị đại nương nhường đường, dẫn hai người vào trong nhà.

Nhìn bộ dạng ướt như gà mắc mưa của Túy Cúc, đại nương xuýt xoa:

“Sữa đậu có đường, áo không cũng sẽ dính nhem nhép, cô nương cứ cởi ra,
lão nương giặt giúp cho”.

Sính Đình vội nói: “Áo của con cũng bị bẩn, về nhà sẽ bị mẹ trách

mắng. Đại nương cho con ít nước, để con tự giặt cũng được”.

“Ai ya, đừng tự giặt, đã vào nhà ta thì là khách của ta, lấy đâu ra cái lý

bắt khách giặt đồ chứ?”

Đại nương tốt bụng, tìm ra hai bộ y phục cũ, “ Các cô nương thay vào

đã, đây là y phục của con dâu lão nương, kích cỡ cũng trạc như nhau, tuy
không được tốt như y phục của các cô nương, nhưng rất sạch sẽ”.

Sính Đình được đúng như ý nguyện, vội vã cảm tạ, rồi cùng Túy Cúc

vào trong thay áo. Nàng hạ giọng nói với Túy Cúc: “Lấy cho ta thỏi bạc
trong tay nải”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.