CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 770

Hốt hoảng trốn chạy, đến khi kinh hãi phát hiện trước mắt trống rỗng,

chân Túy Cúc bất chợt rơi vào khoảng không.

“A…”, Túy Cúc kinh hoàng kêu lên, cả người ngã xuống.

Lớp tuyết dày đỡ lấy nàng, nhưng chẳng may chân phải va vào khối đá

trồi lên.

Bụp!

Cơn đau đáng sợ từ chân dâng lên, khiến cả người Túy Cúc gần như

mất đi cảm giác.

“A…” Nàng kêu lên, cố chống người ngồi dậy, hy vọng có thể tự xem

chân mình.

Chắc chắn là gãy xương rồi, nàng đau đến toàn thân run rẩy.

Làm sao bây giờ? Nàng còn phải đi tiếp, phải báo tin, tuyệt đối không

thể dừng bước.

Thảo dược, chỉ cần có chút thảo dược, hãy cố gắng chịu thêm chút

nữa.

Chỗ nào có thảo dược?

Nàng quay đầu, đưa mắt nhìn quanh tìm kiếm. Không gian chỉ một

màu trắng xóa, cây khô xen lẫn những khối đá trong tuyết… còn gì nữa
không?

Nhìn sang phía đông, Túy Cúc sững sờ như không dám tin vào mắt

mình, liền vội vã đưa tay dụi mắt.

“A, ở đó!” Túy Cúc ngạc nhiên, reo lên vui mừng, khóe mắt ươn ướt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.