CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 805

Diệu Thiên đối với Hà Hiệp tình nghĩa sâu nặng, nếu không có lão

Thừa tướng này liên tục nhắc nhở, nàng sẽ không đời nào chịu ban bố
vương lệnh thu hồi hổ phù.

“Phò mã giận sao?” Kết thúc buổi chầu sớm, Diệu Thiên nhìn chằm

chằm hổ phù vừa được trả về, trong lòng thấp thỏm không yên, bèn vội vã
sai Lục Y triệu Phò mã đến. Thấy Phò mã thần thái hưng phấn, nhận lệnh
đến ngay, trong lòng nàng mới bớt lo.

Hà Hiệp ngạc nhiên: “Sao Hà Hiệp phải tức giận?”.

“Diệu Thiên thu lại hổ phù.”

Hà Hiệp hiểu ra, cười ha ha, nhìn Diệu Thiên vừa như thương xót, vừa

như không biết làm thế nào cho phải, rồi lắc đầu nói: “Sao Công chúa lại
nghĩ thế? Chẳng lẽ ta và nàng không phải phu thê? Ta dù đố kỵ ai thì cũng
không thể đố kỵ với thê tử của mình”. Hà Hiệp ngồi xuống cạnh Diệu
Thiên, nắm tay nàng, vẻ mặt bỗng trở nên thần bí, hạ giọng: “Thừa tướng
chúc Công chúa sớm sinh quý tử, làm thế nào mới xin được Công chúa
vương lệnh cho bản phò mã giúp một tay đây?”.

Diệu Thiên thấy Hà Hiệp ngồi xích lại, hạ giọng thì thầm, cứ ngỡ có

việc gì đại sự, nên lắng tai nghe, mới biết người này đang đùa mình. Hai
má đỏ bừng, nàng cau mày quay sang một bên, giận dỗi: “Vừa kết thúc
buổi chầu sớm, Phò mã đã không đứng đắn rồi, để Thừa tướng biết được,
chẳng biết sẽ bị giáo huấn bao nhiêu lâu”.

“Công chúa nói lời này không đúng rồi”, Hà Hiệp cực kỳ nghiêm túc,

ngồi thẳng lưng, e hèm mấy tiếng, “Sinh con đẻ cái là việc lớn trong đời,
ngay cả lão thần cẩn trọng như Thừa tướng cũng đã nhắc đi nhắc lại chuyện
đó, sao có thể gọi là không đứng đắn? Dù Công chúa có hạ vương lệnh hay
không, bản phò mã cũng phải giúp nàng việc này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.