CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 840

Buông bát đũa, ngẩng đầu lên, mới phát hiện tên ác nhân đó vẫn đứng

quan sát mình ăn, Túy Cúc bất giác trừng mắt nhìn hắn.

Sợ Phiên Lộc kéo chăn ra, nàng chỉ biết trừng mắt nhìn, mà không

dám nói thêm một tiếng.

“Ngươi vẫn thường trừng mắt nhìn Trấn Bắc vương thế này sao?”,

Phiên Lộc bỗng hỏi.

Túy Cúc sững người, chợt nhớ đến việc hắn vẫn tưởng mình là Bạch

Sính Đình, tất nhiên nàng sẽ chẳng trả lời câu hỏi này của Phiên Lộc, chỉ
mím môi đáp: “Không liên quan đến ngươi”.

Phiên Lộc không lên tiếng, lặng lẽ nhìn Túy Cúc.

Ánh mắt hắn vừa to gan vừa vô lễ, Túy Cúc đã cuộn mình trong chăn,

nhưng vẫn có cảm giác cả người không mảnh vải che thân đang bị người ta
nhìn trộm. Nàng cố gắng chịu đựng, đến lúc không thể chịu thêm bèn nhìn
thẳng vào mắt Phiên Lộc, gằn giọng hỏi: “Ngươi nhìn gì?”.

Phiên Lộc không trả lời, vẫn tiếp tục nhìn nàng, một lúc sau mới nói:

“Người ta đồn rằng ngươi không đẹp, nhưng ta thấy đâu phải vậy”.

Trong lòng vô cùng sợ hãi, Túy Cúc cảnh giác nhìn hắn, mười đầu

ngón tay túm chăn càng chặt.

Hai người không ai lên tiếng, bầu không khí bỗng chốc cô đặc khiến

người ta khó thở.

Phiên Lộc cũng chẳng rời bước, cứ lặng lẽ nhìn Túy Cúc.

Túy Cúc thấy ánh mắt hắn còn đáng sợ hơn bầy sói, khắp người nổi

gai ốc, cảm giác sống lưng như đang chạm phải vật gì rất cứng, hóa ra nàng
đã lùi tít tới góc giường, áp lưng vào tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.