CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 841

“Đây là đâu?”, Túy Cúc hỏi.

Phiên Lộc nhếch môi, không đáp.

Túy Cúc phẫn nộ: “Ngươi cười cái gì?”.

Phiên Lộc nói: “Ta đang đánh cuộc với mình, trong vòng một tuần

hương, ngươi sẽ nói chuyện với ta, quả nhiên là vậy”. Hắn nở nụ cười gian
tà để hở hàm răng trắng bóng.

“Ngươi sợ ta?”

“Hừ, nghĩ hay lắm.”

Lời chưa nói hết, Phiên Lộc đã lao tới như con mãnh thú.

“A!” Túy Cúc kêu lên thất thanh, bị một lực rất mạnh ép vào tường

không thể cử động.

Hàng mi khẽ mở, ngay trước mắt nàng, khuôn mặt Phiên Lộc gần

trong gang tấc.

“Ngươi… ngươi muốn làm gì?”

“Nhìn bộ dạng ngươi, rõ ràng là chưa biết sự đời.” Phiên Lộc không

hề nể nang, túm chặt cằm nàng. “Theo Sở Bắc Tiệp bao lâu như thế, chẳng
lẽ hắn lại chưa từng chạm vào người ngươi?”

Túy Cúc từ nhỏ đã theo sư phụ, được sư phụ yêu chiều, ra vào đâu đâu

cũng được danh tiếng “đệ tử Thần y” che chở, ngay cả người trong vương
tộc Đông Lâm còn đối xử với nàng vô cùng quy củ, đâu có chuyện bị tên
nam nhân uy hiếp ở cự ly gần thế này.

Hơi thở nóng rẫy của Phiên Lộc phả vào mặt còn đáng sợ hơn cả khi

nàng bị ném vào giữa bầy sói. Túy Cúc vừa sợ hãi vừa xấu hổ, vội nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.