CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 88

Điều này thì Hoa tiểu thư đã đoán đúng. Ở vương phủ Kính An, Sính

Đình có nha đầu riêng. Nàng hiếm khi chải đầu cho mình, chứ nói gì đến
chải đầu cho người khác. Thỉnh thoảng hứng chí, thì nàng chải cho thiếu
gia. Có đứt vài sợi tóc, có bị đau đầu, Hà Hiệp cũng chẳng lên tiếng.

Chải đầu xong, Hoa tiểu thư lại đòi học thêu. Được một lúc, mười đầu

ngón tay thon thả của tiểu thư đã bị kim châm vài chỗ. Tiểu thư lại kêu trời
than khổ, Sính Đình cũng chẳng biết làm sao: “Đã bảo học cái này phải
chịu khổ mà tiểu thư vẫn muốn học. Lần nào cũng bảo nô tỳ dạy, rồi cứ học
lại than thở. Sao tiểu thư phải tận tụy thế nhỉ?”

Hoa tiểu thư nũng nịu thở dài một hơi, rồi chống tay vào má, chán nản

nhìn khung thêu, nói: “Có cách nào nữa chứ? Mỗi lúc nhớ chàng, ta lại
muốn thêu tặng chàng thứ gì đó. Mỗi lúc tay đau, ta lại oán thán chàng. Tất
cả đều tại chàng… Nhưng, ta vất vả thế này, mà chàng đâu có biết… Cứ
nghĩ thế, ta thấy thật chua xót…”.

Sính Đình thầm nghĩ, vị tiểu thư này thật si tình, định cười, nhưng

không cười nổi. Nàng cúi xuống, tập trung vào khung thêu trên tay, song
bóng dáng Đông Định Nam lại hiện lên làm nàng rối trí. Trong lúc mơ
màng, nàng bị mũi kim đâm mạnh vào tay.

“Ôi!”

Hoa tiểu thư vỗ tay, nghiêng đầu cười khúc khích: “Ngươi cũng bị kim

đâm rồi kìa, ta còn nghĩ cây kim này thiên vị, sao cứ đâm mỗi mình ta”.

Hai người trò chuyện một lúc lâu, Sính Đình vẻ ngoài vẫn hăng hái,

nhưng kỳ thực tâm trí nàng đang để tận đâu đâu. Nàng cứ ngỡ hôm nay
Đông Định Nam sẽ đến, nhân đó nàng có thể hỏi dò về tin tức của thiếu gia.
Nhưng mặt trời đã nghiêng về phía tây, mà chẳng thấy ai đến.

Nhìn bộ dạng sốt ruột của nàng, Hoa tiểu thư cười tủm tỉm, hóm hỉnh:

“Đừng sốt ruột, nội trong ba ngày người ta sẽ đến. Nếu trong ba ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.