CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 911

Giọng ca ai oán bỗng trở nên dịu dàng, sưởi ấm lòng người. Hai đứa

trẻ yên lặng ngồi trên bục cửa cạnh Sính Đình, tuy không hiểu ý tứ sâu xa
trong đó nhưng cũng ngây ngất lắng nghe.

Sính Đình hát chưa hết một khúc, Tắc Doãn đã xuất hiện trước rào

giậu. Hắn vội vã bước vào, sắc mặt nghiêm trọng.

Nhìn bộ dạng Tắc Doãn, Sính Đình dừng ngay khúc hát, đứng dậy hỏi:

“Sao thế?”

Nét mặt sa sầm, Tắc Doãn khẽ lắc đầu. Ngụy Đình theo sát phía sau,

sắc mặt vô cùng khó coi. Hai người không nói một lời nào, lặng lẽ bước
vào phòng.

Tắc Doãn bảo vú nuôi đưa hai đưa trẻ đi chỗ khác, rồi khép cửa lại, hạ

giọng: “ Đại vương băng hà rồi”.

Dương Phượng kinh ngạc: “ Đại vương trước nay khỏe mạnh, sao

bỗng thành ra như thế?”.

“Là Hà Hiệp”, Tắc Doãn đau đớn đáp lời, “Hà Hiệp gửi thư đến mời

Đại vương ra biên giới gặp mặt, cùng thưởng rượu. Vân Thường và Bắc
Mạc đã từng là đồng minh nên Đại Vương không hề hoài nghi mà nhận lời
ngay…”.

“Tên ác tặc Hà Hiệp đã hạ độc vào rượu, rồi cử sẵn mai phục bên

ngoài nên cả Đại vương và các thần thân cận tùy tùng người đều bỏ mạng
tại chỗ. Hiện tin tức đã lan rộng khắp Bắc Mạc, khiến dân chúng bàng
hoàng. “Nghĩ đến tình nghĩa với Bắc Mạc vương, hai mắt của hổ tướng Tắc
Doãn đỏ hoe.

Vẻ mặt không thể nào tin, Dương Phượng hỏi: “Hà Hiệp điên rồi sao?

Đại vương bị hại, đại quân bảo vệ Bắc Mạc quanh đó nhất định sẽ hợp lực
tấn công”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.