CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 104

cáo: Lại một kỷ lục nữa được phá vỡ. Đó là kết quả của sự phấn đấu
ngoan cường cùng gian khổ tập luyện. Niềm vinh dự này không chỉ
thuộc về một mình cậu ấy, cũng không chỉ thuộc về lớp tám trung
học năm thứ hai mà chính là niềm tự hào của toàn thể thầy cô giáo v
học sinh trường chúng ta. Dưới ánh nắng mặt trời vàng rực mùa thu
tháng Mười, dáng vẻ các bạn anh dũng hiên ngang, tràn đầy sức
sống, thỏa sức vùng vẫy tuổi thanh xuân cùng lòng nhiệt huyết. Cố
lên! Cố lên! Vì một ngày mai tươi sáng của chúng ta!”

Ngay sau đó là ca khúc diễu hành cổ vũ tinh thần thi đấu sục

sôi của tất thảy vận động viên.

Diệp Phiên Nhiên nắm lấy bút, chau mày dưới ánh nắng mặt

trời, nhưng chẳng thể viết được chữ nào. Hạ Phương Phi hoàn tất
bài chạy 1.500 mét trở về, mệt đến mức thở không ra hơi, đặt mông
ngồi xuống cạnh cô, nói: “Nghe kìa, lớp tám lại vừa mới phát một
bản tin nữa, hôm nay đã hoàn thành bốn bản rồi!”

“Lớp người ta có người phá vỡ kỷ lục mà, các bạn nam lớp

minh nhắc đến cái tên thôi cũng khó rồi, tớ có thể viết gì đây?” Diệp
Phiên Nhiên kêu ca.

“Chịu thôi, lớp phân ban xã hội, âm thịnh dương suy mà, chỉ

có thể dựa vào lực lượng chị em phụ nữ chúng mình thôi.” Hạ
Phương Phi đón lấy chai nước khoáng từ tay Diệp Phiên Nhiên, tu
một hơi ừng ực hết nửa chai: “Nhưng mà, cái tên Dương Tịch này
ghê gớm quá, học lực xuất sắc, phát triển toàn diện về thể chất và
đạo đức, làm mình không phục hắn không được!”

“Những cái khác thì còn được, đạo đức thì có chút kém cỏi đấy

nhỉ?” Diệp Phiên Nhiên chau mày: “Cậu không thấy dáng vẻ vừa rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.