CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 116

nhắm mắt lại, cuộn tròn người, khuôn mặt Dương Tịch chợt hiện lên
trong tâm trí cô.

Mái tóc ngắn thưa thớt, mái ngố phủ rạp vầng trán. Hàng chân

mày rậm rạp gọn gang, sống mũi cao, chiếc cằm góc cạnh, làn môi
mong manh mà rắn rỏi. Cặp mắt sâu thẳm tựa biển khơi, ẩn chứa
trong đó là thứ tình cảm đầy cháy bỏng.

Ngày hôm sau đi học, Diệp Phiên Nhiên kể việc này cho Hạ

Phương Phi nghe. Bạn bè thân thiết chẳng hề có bất kỳ bí mật nào.

Tuy đã sớm nhìn ra dấu hiệu nhưng kể từ khi nghe sự xác thực

từ chính miệng Diệp Phiên Nhiên thì Hạ Phương Phi chẳng tài nào
kìm nén được nỗi niềm đố kỵ trong lòng, dù rằng đó là chị em tốt
của mình.

Việc Dương Tịch yêu thầm theo đuổi Diệp Phiên Nhiên nhanh

chóng lan truyền trong lớp hai trung học năm thứ hai. Đám bạn học
dù đập vỡ kính cũng chẳng tài nào tin được, Dương Tịch, cậu nam
sinh bảnh trai thế mà trong đêm Giáng sinh đứng chặn trước cửa
nhà Diệp Phiên Nhiên, cúi đầu dịu dàng nói với cô rằng: “Tôi mến
cậu!”

Vì sao là Diệp Phiên Nhiên chứ? Đồng Hinh Nguyệt cả đời

cũng chẳng thể thông suốt được. Lẽ nào thực sự giống với những gì
trong tiểu thuyết viết, nhân vật nam chính ưu tú xuất sắc không hiểu
sao lại thích cô gái bình thường, còn với những nàng công chúa
quanh mình thì phớt lờ?

Với người có cá tính, Đồng Hinh Nguyệt ngỡ rằng duy chỉ

mình cô mới thích hợp sánh đôi bên cậu. Gần như tất cả những
người quen biết họ đều chờ xem cái kết hạnh phúc của chàng hoàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.