CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 227

đó đã xa khuất hệt như những năm tháng tuổi xuân, mãi mãi tan
biến phai nhòa theo bề dày của năm tháng.

Cô con gái độc nhất xa nhà cả học kỳ nay đã trở về bên bố mẹ

lẽ dĩ nhiên khó tránh khỏi ân cần hỏi han. Điều mẹ cô lo lắng chính
là sức khỏe cô có tốt không, cuộc sống đại học có quen không. Còn
bố cô thì lại quan tâm đến việc học hành, may mà cả hai người
không ai nhắc đến chuyện tình cảm. Cũng phải, trong mắt bố mẹ, cô
vẫn còn trẻ con, là đứa con chưa trưởng thành, ai ngờ cô đã yêu sớm
như thế!

Yêu đương trong trường đại học không phải chỉ một mình

Diệp Phiên Nhiên. Tối đó, Diệp Phiên Nhiên nhận được điện thoại
của Hạ Phương Phi, cô ấy nói một tràng giọng uốn lưỡi khiến cô
suýt không nhận ra là ai.

“Phi Phi, mình rất khâm phục khả năng ngôn ngữ của cậu đấy.

Cơ mà dân thủ đô vĩ đại đồng hóa cậu nhanh thật đấy. Xin cậu đấy,
đổi sang nói giọng phổ thông thành phố D đi, bằng không mình
chẳng biết phải trò chuyện với cậu thế nào đâu!”

“Hứ, cậu đừng ghẹo tớ!” Hạ Phương Phi đầu dây bên kia cười

tủm tỉm nói: “Mau thành thật khai báo, cậu và Dương Tịch hòa hợp
rồi phải không?”

“Tin tức lan truyền đấy!” Diệp Phiên Nhiên vốn định giấu Hạ

Phương Phi: “Đúng vậy, đúng vậy, bọn mình đã ở bên nhau rồi!”

“A di đà phật, Dương đại soái khổ tận cam lai, tu thành chính

quả chẳng dễ dàng chút nào!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.