CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 281

Làn hơi nước trắng xóa, mờ ảo trong căn phòng, dáng hình

thon gầy trắng trẻo thoắt ẩn thoắt hiện, phấp phới chuyển động,
không trông thấy rõ ràng nhưng vô cùng hấp dẫn quyễn rũ. Máu
huyết bỗng chốc xộc thẳng lên não Dương Tịch, toàn thân cậu nóng
dần lên.

Cậu ngẩn ngơ trước cửa một lúc lâu, vẫn chưa biết nên bước

vào hay rút lui thì Diệp Phiên Nhiên dường như nghe thấy tiếng
động sau lưng, cô khẽ quay lại, thình lình hét toáng lên, Dương Tịch
mặt đỏ tía tai, bối rối nói: “Cánh… cánh cửa… này… ổ khóa… hỏng
rồi!”

Diệp Phiên Nhiên quay lưng lại, xấu hổ mặt đỏ bừng: “Sao anh

còn đứng đó làm gì? Mau ra ngoài đi!”

Dương Tịch lúc này mới tỉnh mộng, vội vàng lui ra sau, chạy ra

khỏi nhà tắm. Trước tình cảnh hoảng sợ này, Diệp Phiên Nhiên
chẳng còn lòng dạ nào tắm nữa, cô chỉ xối qua loa một chút rồi thay
chiếc áo ngủ, xõa mái tóc ướt và bước ra ngoài.

Dương Tịch ngồi bên mép giường, không dám ngẩng đầu nhìn

lên, không dám nhìn cô, vẻ mặt khổ sở ngượng ngùng. Diệp Phiên
Nhiên vốn hơi xấu hổ nhưng trông thấy bộ dạng của cậu thì tận đáy
lòng cô dấy lên cảm xúc yêu mến kỳ lạ. Chàng sinh viên Đại học
Nam Kinh tài giỏi này, chàng hoàng tử phong độ biết bao, giờ đây
đứng trước mặt cô lại hệt như đứa trẻ vô tội.

Cô yêu chàng trai ngang ngược nông nổi này, yêu kiểu tự tin

vững vàng của cậu, cũng yêu cả tính cách trẻ con của cậu cùng dáng
vẻ ngượng ngùng hiếm khi để lộ ra trướcọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.