CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 348

Diệp Phiên Nhiên tâm tư phiền muộn, thi thoảng cô nằm

chiêm bao thấy mình đang ra sức học thuộc lời thoại kịch.

May mà Bạch Dương, người bạn diễn cùng cô rất kiên nhẫn,

đôi bên lại hiểu ý nhau. Hôm công diễn, vở kịch thành công vang
dội, nhất là màn kịch cuối cùng, sự đau thương cùng nỗi tuyệt vọng
trong ánh mắt không gì diễn tả bằng lời đã làm động lòng từng khán
giả ngồi tại khán phòng. Mọi người ra sức vỗ tay ca ngợi sự phối
hợp diễn xuất ăn ý của hai người, đạt đến đỉnh cao của sự

Khi buổi diễn kết thúc, các diễn viên tham gia diễn xuất đều

đến nhà hàng gần trường học tổ chức tiệc ăn mừng. Diệp Phiên
Nhiên uống khá nhiều rượu bắt đầu ngà ngà say, cô nói với Bạch
Dương lúc tiễn cô về ký túc xá: “Mình không bao giờ quên được
buổi tối hôm nay, đây là buổi biểu diễn đầu tiên và tuyệt vời nhất
trong cuộc đời mình!”

Bạch Dương không hề say, cậu liếc nhìn người con gái học

cùng trường ba năm, trong lòng dấy lên từng đợt sóng ưu sầu. Cô
vẫn là cô gái trong sáng xinh xắn, dáng vẻ chẳng khác gì so với lần
đầu cậu gặp mặt.

Diệp Phiên Nhiên tỉnh giấc vào trưa ngày hôm sau, đầu nhức

như búa bổ.

Cô nhìn đăm đăm lên trần nhà không chớp mắt, những vui

buồn hợp tan trong buổi diễn trên sân khấu đều đã kết thúc, cuối
cùng thì cô phải trở về cuộc sống hiện thực. Cô không phải là nàng
Tử Phượng hồn nhiên trong sáng, đáng yêu và Dương Tịch cũng
không phải là chàng công tử Châu Bình nhu nhược thiếu quyết
đoán, đa tình vô dụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.