CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 359

Bọn họ đến nhà hàng gần trường Tam Trung, cô nhớ lại lần

trước là Tiêu Dương mời cô đi ăn, cô lần đầu tiên trong đời uống
rượu, bước ra khỏi quán thì phát hiện chiếc xe đạp của Tiêu Dương
bị người ta đâm thủng xì hết hơi. Chớp mắt mà đã mấy năm rồi,
tiếng tăm nhà hàng này vẫn chẳng đổi, ông chủ vẫn như trước kia,
khiến Diệp Phiên Nhiên cảm nhận thời gian dường như ngừng lại.

“Anh có biết vì sao nhà hàng này tên là Kỳ Lân không?” Cô

ngồi ngay vị trí gần cửa sổ: “Oonng chủ tiệm này là thầy giáo thể
dục của chúng mình năm nhất trung học, đúng năm đó sinh được
cặp bé trai song sinh, ông đặt tên một đứa là Tiểu Kỳ, đứa kia là Tiểu
Lân, trông rất đáng yêu!”

Thẩm Vỹ cố gắng nhớ lại: “Có phải là thầy Hoàng thân hình

đẫy đà, mập mạp, có bộ râu quai nón phải không? Bọn mình còn đặt
biệt danh cho thầy ấy là Thủy Thủ Popeye nữa cơ!”

“Đúng, chính là thấy ấy đấy!” Diệp Phiên Nhiên nhấc lấy cuốn

thực đơn trên bàn đưa cho cậu: “Anh muốn ăn gì? Ở Nam Kinh thời
gian dài rồi lại thức ăn nhanh mấy năm ở Mỹ, anh vẫn còn ăn cay
được chứ?”

“Khẩu vị của con người chẳng dễ gì thay đổi được. Anh cảm

thấy không ăn cay thì chẳng thấy ngon.” Cậu chọn vài món, đều là
những món đặc sản tại thành phố D, khẩu vị khá đậm, rồi cậu hỏi:
“Có gọi chút rượu không nhỉ?”

“Được, em uống với anh!” Diệp Phiên Nhiên cười rạng rỡ:

“Muốn uống rượu đế hay bia?”

“Bia.” Thẩm Vỹ trố mắt nhìn cô: “Thật không nhận ra, em còn

biết uống cả rượu nữa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.