CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 462

“Vì sao?” Tiết Sam trố mắt nhìn, lấy làm khó tin.

“Bởi vì em không thể nào yêu anh được!” Diệp Phiên Nhiên

không nén được vẻ lúng túng khi đối mặt cùng cậu, cô ra sức nói
giọng dịu dàng: “Tiết Sam! Em biết anh rất xuất sắc, có tấm lòng
lương thiện tốt bụng, tình cảm trước sau như một, là một chàng trai
tốt. Nếu như trong lòng em vẫn mãi nghĩ về người khác, không thể
toàn tâm toàn ý yêu anh mà vẫn mãi ở bên anh thì không công bằng
với anh. Thứ tình cảm không chân thành với anh mà nói cũng sẽ là
sự sỉ nhục. May mà, thời gian chúng mình quen nhau chưa quá dài,
tổn thương cũng không sâu sắc lắm…”

Cậu cắt ngang lời cô, hai con ngươi lóe sáng: “Thời học đại học,

lớp bọn em nói rằng em cao ngạo cô độc, bạc tình máu lạnh, bởi lẻ
bất kể bao nhiêu người cuồng nhiệt theo đuổi em, đối xử tốt với em
đến đâu, em cũng chẳng hề xao lòng… Diệp Phiên Nhiên, hôm nay
anh cũng mở mang tầm mắt về cơn máu lạnh vô tình của em…”

Diệp Phiên Nhiên nhìn kỹ thứ lấp lánh trong mắt cậu chính là

nước mắt. Cô biết mình là kẻ rất tàn nhẫn, đúng vào Lễ Tình nhân
nhắc đến chuyện chia tay, là sự nhẫn tâm đến tột cùng. Thế nhưng
một lần đau còn hơn đau mãi mãi, đau khổ đã đến nước này, cô
không thể để sự nhẹ dạ nhất thời kéo người vô tội là cậu rơi vào vực
thẳm của sự đau khổ.

Nếu đã không yêu cậu thì chỉ còn cách rời xa. Tình đơn phương

một phía không nhận được tình cảm đáp lại, với cậu ta mà nói, càng
là sự tổn thương nặng nề lớn.

“Tiết Sam, em rất cảm ơn anh đã chăm sóc em khi em bị bệnh,

đó là những lúc em yếu đuối nhất, không nơi nương tựa nhất. Em
rất ích kỷ, rất vô liêm sỉ khi đã lợi dụng tình cảm của anh, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.