CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 501

“Trước khi từ Mỹ về, anh đã tự nhủ với chính mình.” Dương

Tịch nghiêm túc nhìn cô chăm chú: “Người anh cần không chỉ đơn
thuần là người yêu mà còn là người vợ có thể cùng anh chia sẻ đắng
cay ngọt bùi, cùng kề vai sát cánh bên anh suốt cả cuộc đời, bất kể
gặp phải trắc trở khó khăn gì thì người đó vẫn sẽ ở bên anh, mãi mãi
không lùi bước. Bởi lẽ chúng ta đều chẳng còn trẻ trung nữa, còn có
thể chịu đựng trắc trở bao nhiêu năm nữa đây? Anh không muốn
chịu đựng sự xa cách biệt ly và đánh mất em thêm một lần nữa!”

Đáy mắt Diệp Phiên Nhiên chợt hấp háy vẻ xúc động cùng sự

kinh ngạc. Lời nói đơn sơ mộc mạc của Dương Tịch hàm chứa nỗi
đau đớn đến sâu sắc. Chia tay nhau bốn năm, những đau thương
cùng dằn vặt mà anh chịu đựng tuyệt nhiên không ít hơn cô là bao.
Thứ anh cần không chỉ là lời thề non hẹn biển son sắt mà còn cả sự
kiên định, vững chắc cùng lòng dũng cảm của cô.

“Phiên Phiên, em làm được chứ?” Dưới ánh trăng sáng trong

như nước, anh khoác vai cô, ánh mắt khẩn khoản nhìn côDiệp Phiên
Nhiên chìa ngón tay thon dài xoa vầng trán rộng, sống mũi cao cùng
làn môi mềm mại của anh rồi dừng lại trước chiếc cằm hình vòng
cung thanh thoát xinh xắn, đôi mắt cô và anh nhìn nhau, ánh mắt
chứa chan vẻ cứng rắn mà dịu dàng.

“Cuộc sống có rất nhiều điều không như ý muốn, bao gồm cả

những trắc trở và khó khăn mà chúng ta không thể nào lường trước
được. Thế nhưng, nếu như em đã chọn anh, người em yêu là anh, thì
em phải dũng cảm đối mặt với sự thật, không nề hà khó khăn, dù
cho con đường dài phía trước với trăm ngàn gian khổ hiểm nguy em
cũng nguyện nắm tay anh cùng nhau bước đi. Bởi lẽ cuộc sống
không có anh, với em mà nói, chỉ là bãi đất sa mạc hoang vu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.