CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 504

ánh mắt dừng lại trên gương mặt cô, anh nói: “Chẳng lẽ em đang
muốn ám hiệu với anh rằng phải mau chng cầu hôn em ư?”

Diệp Phiên Nhiên gật gù, đùa nghịch ngón tay anh, nói hàm

hồ: “Chung Ni nói với em rằng, ở Nam Kinh anh nói với nó là anh
muốn làm anh rể của nó…”

“Phiên Phiên!” Bàn tay anh vòng quanh vòng eo cô, bất giác

siết chặt hơn: “Anh đã nói rồi, đã nói từ rất lâu rồi, rằng vừa tốt
nghiệp đại học xong chúng mình kết hôn! Khi đó, anh cứ ngỡ rằng
kết cục của bọn mình chính là hôn nhân, tất cả những giấc mộng của
anh, những hoạch đều chỉ xoay quanh chuyện này, anh đã coi em là
người bạn đời của anh từ lâu. Chia tay em là một việc nằm ngoài dự
tính của anh. Anh phẫn nộ tức giận, phiền muộn chán chường, một
thời gian rất lâu vẫn không bước ra khỏi bóng tối, thậm chí còn đánh
mất cả mục tiêu sống…”

“Đừng nói nữa!” Diệp Phiên Nhiên giơ tay, che miệng anh lại:

“Đừng nhắc đến những chuyện không vui trước kia nữa. Thực ra,
chia tay với bọn mình mà nói chưa chắc đã là chuyện không tốt. Nếu
như năm đó chúng mình tiếp tục bên nhau, nói không chừng cả hai
đều cảm thấy mệt mỏi, chán ghét nhau, ngày nào cũng cãi nhau, dù
cho miễn cưỡng kết hôn thì giờ cũng đã trở thành đôi vợ chồng bất
hạnh.”

“Nói vậy thôi, nhưng cảm giác đau đớn tan nát cõi lòng, anh

không muốn gánh chịu thêm lần nữa!” Dương Tịch nhấc tay cô đặt
trên lồng ngực mình: “Nơi đây từng bị thủng một lỗ, em có biết hay
không?”

Diệp Phiên Nhiên khẽ rùng mình trước ánh mắt đau đớn khổ

sở của anh. Người đàn ông này, dành cho cô thứ tình cảm sâu nặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.