CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 95

Cô miễn cưỡng nói ứng phó: “Bọn họ lầm rồi, giờ văn xưa nay tôi
chẳng bao giờ chép bài cả!”

“Đúng đấy, điều này mình có thể làm chứng!” Hạ Phương Phi

ngồi cạnh hùa theo: “Bạn ấy thích vẽ bậy vào vở”.

“Vậy cho tôi mượn sách ngữ văn!”

Không phải chứ? Diệp Phiên Nhiên trợn tròn mắt, cả sách cũng

muốn mượn? Cái tên này chắc là có bệnh rồi!

Chưa kịp nói gì, Hạ Phương Phi đã dâng sách bằng hai tay cho

cậu ta: “Đây, nhớ mai trả lại đấy!”

“Cảm ơn!” Dương Tịch nói nhanh, chạy đến trước mặt Trần

Thần đang trò chuyện với Đồng Hinh Nguyệt, vỗ vỗ vai cậu ta: “Đi
thôi, đến giờ vào lớp rồi!”

“Xong rồi à?” Trần Thần chớp mắt nhìn cậu, thấp giọng hỏi.

Dương Tịch lộ ra nụ cười khó hiểu, kéo cậu ta ra khỏi lớp.

Đồng Hinh Nguyệt nghi hoặc nhìn theo bóng dáng họ rồi lại

đưa mắt nhìn sang Diệp Phiên Nhiên.

Diệp Phiên Nhiên đến lúc này mới hoàn hồn, cô trố mắt nhìn

Hạ Phương Phi, hấp tấp đuổi theo ra ngoài: “Này, Dương Tịch, chờ
đã!”

Dương Tịch đứng ngay lại hành lang, quay người lại.

“Đưa bức thư trong sách cho tôi!” Cô nói với giọng nhỏ nhẹ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.