CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 233

Khương Uy vừa tránh ra thì Lâm muội muội lại lập tức ghé đầu gần

Nguyễn Tĩnh, “Chị Tĩnh, sao lại thế này? Triệu tiên sinh kia không phải là
bạn trai của chị sao? Sao lại ngồi cạnh cô khác thế? Mà từ lúc vào đến giờ
cũng chẳng chào hỏi gì với chị cả, chuyện này rốt cuộc là thế nào?”

Nguyễn Tĩnh vừa mỉm cười vừa lắc lắc đầu, “Em hỏi có vẻ hơi nhiều

đấy.”

Lâm Huyên dù sao tuổi vẫn còn quá nhỏ nên có cảm xúc gì là không

thể che giấu được, “Chị Tĩnh, không phải anh ta đã đá chị rồi đấy chứ? Em
biết mà, đàn ông đẹp trai nhất định sẽ có thói trăng hoa!”

“Lâm Huyên, em giúp chị lấy một ly nước lại đây được không?” Hiện

tại cô thực sự không muốn nói đến chuyện này.

Lâm Huyên nhìn lướt qua Nguyễn Tĩnh, cô do dự một lát rồi cuối

cùng mới đứng dậy đi lấy nước.

Tối nay Triệu Khải Ngôn không uống một giọt rượu nào, trên mặt

cũng lộ rõ vẻ trầm mặc và có chút bất an. Giữa buổi còn có người đến mời
anh khiêu vũ nhưng đều bị anh khéo léo từ chối. Vài anh con trai không ai
hỏi thăm tới liền bày ra vẻ mặt oán giận. Khương Uy là người đầu tiên
kháng nghị, “Trông tớ kém thế sao? Sao không ai đến mời tớ khiêu vũ
nhỉ?”

Trần Phàm đùa cợt, “Tớ không nhớ là cậu biết khiêu vũ cơ đấy.”

Khương Uy lên tiếng tranh cãi, “Biết nhảy hay không là một chuyện,

có mời hay không lại là chuyện khác.”

Đám đàn ông tán gẫu đi tán gẫu lại cũng vẫn là đề tài này. Nguyễn

Tĩnh nhìn đồng hồ đeo tay, hơn mười giờ rồi. Cô quyết định vào toilet rồi
chuồn về luôn. Nguyễn Tĩnh mới từ toilet đi ra thì cảm thấy phía sau có
một luồng áp lực. Cô vừa quay đầu lại thì thấy Triệu Khải Ngôn đang đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.