CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 293

“Mọi người trong nhà em đều có chút sợ nước nhưng cũng đều muốn

vượt qua nó.” Nguyễn Tĩnh cười cười giải thích.

Khải Ngôn có chút hứng thú liếc mắt nhìn cô một cái, “Vậy sao em

không tới tìm anh?”

“Em sợ làm phiền anh.”

“Khách sáo quá!”

Bầu không khí hòa hợp kéo dài suốt con đường tới nhà trọ của Triệu

Khải Ngôn. Ba đứa nhỏ còn muốn lên lầu đùa nghịch một trận nhưng
Nguyễn Tĩnh đã cảnh giác ngăn lại, “Lần sau còn đến mà! Ngoan nào, anh
ấy cần nghỉ ngơi.”

“Chị họ keo kiệt quá!” Mấy cô bé đương nhiên là không vui.

“Bọn em chỉ lên đó nhìn một cái thôi mà!”

“Lên ngồi một chút đã! Trẻ con mà đã hiếu kỳ thì phải thỏa mãn ngay.

Với lại, anh cũng muốn ở bên em thêm một chút. Mình đã năm ngày không
gặp rồi, đúng không?”

Khải Ngôn nói chuyện luôn ôn nhu và có lý làm người ta rất khó cự

tuyệt. Nguyễn Tĩnh vừa xuống xe liền nhắc nhở một chút, “Ở lại tối đa là
một giờ thôi nhé, trước bảy giờ em phải đưa mấy đứa trả lại cho ba mẹ
chúng rồi.”

Mấy đứa nhỏ đã chạy đi trước. Triệu Khải Ngôn bỗng cúi người nhẹ

nhàng hôn cô. Nguyễn Tĩnh nghi ngờ nhìn anh. Người này lại tự nhiên nắm
lấy tay cô, “Đi thôi! Một tiếng thực ra cũng không dài lắm đâu.”

Mấy người đi thang máy lên lầu. Cửa vừa được mở, một chuyện bất

ngờ đã xảy ra. Một đám người từ phòng bếp xộc ra, trong đó có hai người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.