CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 357

“Tưởng Nghiêm, anh có thể quan tâm đến em không, một chút thôi…”

Thích Tần cảm thấy mình như đang ngủ mơ. Lúc treo điện thoại lên cô

vẫn còn cảm thấy hoảng hốt. Sau khi ở bên Tưởng Nghiêm, một thời gian
rất lâu sau cô mới xác định niềm hạnh phúc này là sự thật. Thực ra cô cũng
rất nhát gan. Cô thậm chí còn không dám hỏi Tưởng Nghiêm xem vì sao lại
đồng ý chấp nhận mình. Ánh mắt của anh khi nhìn cô không có chút yêu
thương, thế nhưng trong đó lại ẩn chứa một sự quyến luyến nào đó. Cô
không muốn nghĩ sâu thêm nữa, được ở bên anh thì cho dù có là thiêu thân
cô cũng chẳng ngại điều gì.

Phần lớn thời gian Tưởng Nghiêm là một người tình vô cùng trầm

lặng, thậm chí còn có chút nghiêm cẩn. Anh không thích lãng phí và chưa
bao giờ tặng quà cho cô. Vậy nên có lần Thích Tần thấy trong ngăn kéo bàn
làm việc tại văn phòng của anh có một cái hộp tinh xảo thì tim cô lập tức
đập rộn lên. Cô cẩn thận mở ra xem. Bên trong là một vòng đeo tay cực kỳ
tinh xảo.

Khi thấy cảnh đó, người vừa vào rõ ràng hơi dừng lại một chút. Qua

một lúc anh mới đi tới cầm lấy chiếc vòng.

“Em thích không?” Anh hỏi mà như không phải đang hỏi cô.

“…Thích!” Thích Tần cảm nhận được mặt mình chắc chắn đang rất

đỏ.

“Vậy tặng cho em.” Anh chậm rãi đeo nó lên cổ tay trái của cô.

Nguyễn Tĩnh đã trở lại. Anh lại vì sự xuất hiện đột ngột của cô mà làm

vỡ chiếc cốc thủy tinh trong tay.

Lúc anh đang thu dọn những mảnh vỡ trên mặt đất thì Nguyễn Tĩnh đã

đi tới uống nước. Trên người cô có hương thơm rất quen thuộc. Trước kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.