CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 8

thực sự không có thói quen báo tin cho người khác.

Kế Ngụy im lặng trong ba giây, “Nguyễn Tĩnh, em là đồ khốn kiếp!”

Lại bị một người nữa đột ngột ngắt máy, Nguyễn Tĩnh không khỏi

nhíu mày. Cô thầm nghĩ anh chàng người Bắc Kinh này thực sự càng ngày
càng khó hiểu, rõ ràng hai người đã qua lại với nhau nửa năm rồi anh ta hẹn
cô ra công viên và vòng vo nói hai người không thích hợp nên chia tay đi,
kết quả là khi cô rời khỏi, chẳng hiểu sao anh ta lại trở nên kích động và
còn chửi mắng người ta.

Nguyễn Tĩnh nghe thấy tiếng cười khẽ của người ngồi đối diện. Cô

quay sang nhìn thì thấy anh ta đang cúi đầu khuấy cà phê nhưng khóe
miệng rõ ràng cong cong lên một chút. Nguyễn Tĩnh nhìn bàn tay rất đẹp
của anh ta, khi thấy trên cổ tay có đeo một chuỗi tràng hạt, cô chợt hỏi,
“Anh tin vào Phật giáo à?”

Người đàn ông ngẩng đầu lên, theo ánh mắt của cô nhìn vào chuỗi hạt

trên tay mình, anh ta cười nói, “Tôi không tin vào tôn giáo, vì có người
tặng nên đeo thôi.”

“Tôi tin vào đạo giáo.”

Người đàn ông lại cười, “Vì sao?”

“Vô dục vô cầu.”

Ánh mắt người đàn ông hiện lên một tia thích thú. Hai người nói đến

những chủ đề rộng hơn một chút nhưng cũng khó kéo dài được hơn nửa
giờ.

Cuối cùng, vào thời điểm chia tay, hai người bọn họ cũng không trao

đổi cách thức liên hệ, thậm chí cũng chẳng hỏi tên của đối phương, cả hai
đều cứ thế rời đi như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.