CÔ VỢ BỎ TRỐN CỦA SÁT THỦ TỔNG TÀI - Trang 234

Cô than nhẹ một tiếng, giúp hai người trên giường một lớn một nhỏ

kéo chăn lên, thuận tiện nấu bát mì ăn xong ngủ trên ghế sofa .

Ngày này cũng xác thực đã từng muôn màu muôn vẻ, cô cũng mệt

mỏi phục dịch đến hết lực cạn khí không còn nghĩ đến cái khác nữa.

<><><><><><>

Tia nắng vừa mới tới, Lãnh Phong liền bị thứ mềm mại trên mặt liên

tục nhúc nhích quấy nhiễu cho tỉnh lại, mở mắt, liền thấy khuôn mặt phóng
đại vô cùng đáng yêu gần trong gang tấc.

“Chú Lãnh, chú tỉnh rồi? Có thể chơi với cháu không?” Tiểu Thư

Tuyết cười tủm tỉm nhìn anh, tuy rằng Lâm Tử Hàn lúc đi nghìn dặn vạn
bảo con bé không thể đánh thức người ta, nhưng mà nó thật sự quá buồn
chán! Cho nên…

Lãnh Phong mỉm cười với cô bé, thân thể giật giật, vết thương chỗ

vai vẫn đau đến lợi hại như cũ.

“Chú Lãnh, chú còn đau không? Chú đói chưa?” Tiểu Thư Tuyết

không đợi anh trả lời, trượt xuống từ trên người anh, dọn bàn ghế chạy tới
phòng bếp bưng tới một bát cháo trắng biết nấu từ lúc nào.

Lãnh Phong khẽ cau mày, nhìn chằm chằm bát cháo trắng Tiểu Thư

Tuyết mang tới, sắc đen trong đầu truyền tới mắt. Bàn tay nhỏ nhắn mềm
mại không xương kia, dường như một khắc nữa sẽ làm rơi bát lớn trong tay.

Anh muốn đưa tay đón bát cháo của con bé, thân thể không thể động

đậy chút nào, chỉ có thể thất bại đưa tay buông xuống giường. Tiểu Thư
Tuyết đem bát đặt ở trên bàn bên giường, dùng cái muôi bón một chút cháo
đến cạnh miệng anh, giống như mẹ lừa trẻ con mở miệng “A” một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.