CÔ VỢ BỎ TRỐN CỦA SÁT THỦ TỔNG TÀI - Trang 411

đẹp của mình, mặt trên chân nhỏ tuyết trắng, một con rùa bốn chân rất sống
động khắc ở bên trên.

“Lâm Thư Tuyết!” Một tiếng hét dài tràn ra từ trong miệng cô, thân

thể như lốc xoáy nhằm phía tên tiểu hỗn đản chết tiệt kia!

Vọt tới trước mặt Tiểu Thư Tuyết liền lấy hai tay bóp lên cổ của cô

bé, loạng choạng, hét lớn: “Con là tiểu sát tinh! Tức chết mẹ mất!” Lại có
thể dám vẽ tranh con rùa trên người cô khi cô ngủ. Hại cô mất thể diện
trước mặt Lãnh Phong!

Tiểu Thư Tuyết bị bóp đến nhất thời không thở nổi, lớn tiếng ho khan,

Lâm Tử Hàn nghìn vạn lần một không muốn buông con bé ra. Nhìn thấy sự
vô tội và mờ mịt trên mặt nó đã muốn thổ huyết!

“Chính con nhìn đi!” Lâm Tử Hàn một chân sải bước lên giường lớn,

để cho con bé thưởng thức kiệt tác của mình.

“Mẹ, có đẹp hay không?” Tiểu Thư Tuyết toe toét cười hì hì nhìn cô,

vẻ mặt có bộ dạng đắc ý dào dạt. Người ta vẽ bức tranh đẹp như vậy, làm
sao lại không khen người ta một chút chứ?

“Nhìn đẹp cái đầu con ấy! Nhiều giấy như vậy con không vẽ! Sao lại

vẽ trên đùi mẹ!” Lâm Tử Hàn điên cuồng gào thét, lần thứ hai bóp lên cổ
con bé.

“Cô muốn bóp chết nó sao?” Lãnh Phong cười lạnh ngăn tay cô, nói:

“Cô rốt cuộc muốn làm cái gì? Nói thẳng không phải tốt hơn sao? Làm sao
phải mệt mỏi dùng chiêu không lưu được như vậy?”

“Tôi. . . Tôi mới không muốn làm gì!” Mặt Lâm Tử Hàn nóng nảy,

vội vàng giải thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.