“Tử Hàn, đừng quá cảm động, trước tiên thổi nến đi đã” Đỗ Vân Phi
đẩy cô đến bên cạnh bàn.
Một mảnh tâm ý của Đỗ Vân Phi, cô không thể lãng phí như thế,
nghĩ, Lâm Tử Hàn thật sự ước ba nguyện vọng, một hơi thổi tắt toàn bộ
ngọn nến.
“Cám ơn anh, Vân Phi” Lâm Tử Hàn cảm động quan sát anh, thời
gian cô thương tâm nhất, anh có mưu đồ khiến cô cảm động chết sao?
“Tử Hàn, thời gian dài như vậy, không biết em đã chuẩn bị sẵn sàng
chưa?” Đỗ Vân Phi dịu dàng nói, nâng tay phải lên, nâng lên trước mắt cô
một chiếc nhẫn kim cương xinh đẹp.
Lâm Tử Hàn lại kinh ngạc thêm một trận, anh đang cầu hôn với cô
sao? Nhưng mà bản thân căn bản là không thích anh. Người cô yêu, có lẽ
vĩnh viễn đều không có khả năng cầu hôn với cô, nhưng cô cũng thực sự
yêu anh.
Gả cho Tiêu Ký Phàm, đây là chuyện cô cho tới bây giờ cũng không
dám suy nghĩ, muốn rời khỏi cuộc sống của anh, biện pháp tốt nhất chính là
tìm một người để lấy, Đỗ Vân Phi không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
Đỗ Vân Phi yêu cô như vậy, cô làm như vậy là lợi dụng anh, lừa dối
tình cảm của anh! Đối với Đỗ Vân Phi một chút cũng không công bằng!
“Tử Hàn” Đỗ Vân Phi khẽ gọi một tiếng, chờ đợi mà nhìn cô, cùng
đợi cô tiếp nhận nhẫn của mình.
Lâm Tử Hàn thở sâu, luống cuống nói: “Vân Phi, việc này quá đột
nhiên, để em suy nghĩ hai ngày được chứ?” Trực tiếp cự tuyệt anh có điểm
tàn nhẫn, cô phải nghĩ một lý do hoàn mỹ mới được.