CÔ VỢ GIẢ MẠO RẤT THẦN BÍ - Trang 328

sự yêu thích, lấy đó làm niềm kiêu ngạo.

“Mẹ, con muốn mẹ mãi mãi ở bên con!”

Trước lúc đi ngủ, Đông Kỳ hung hăng hôn cô một cái.

Ninh Mẫn xoa nhẹ chỗ thằng bé vừa hôn mình, cảm giác mềm mại vẫn

còn lưu lại trên da thịt khiến cô nở nụ cười, đăt cuốn sách xuống, cúi đầu
hôn nhẹ lên trán con trai:

“Bảo bối, chúc con ngủ ngon!”

“Dạ! Mẹ, mẹ đợi con ngủ rồi mới đi nhé!”

“Được rồi!”

Nhìn đứa trẻ trước mặt ngủ ngon lành, bất giác khiến cô ngơ ngẩn,

không tự chủ được nhớ đến con gái. Lúc trước, lúc con gái cô ngủ, nó cũng
bắt cô canh ở bên, hiện tại, không biết có ai canh ở bên và kể chuyện cho nó
không?

Tiểu Kỳ nói, nó muốn cô mãi mãi ở bên nó, nguyện vọng này rất đẹp,

nhưng hiện thực ư, dù sao thì cô cũng không phải mẹ ruột nó, sớm muộn gì
cũng phải rời đi. Sau đó, nó sẽ có mẹ mới, còn cô chỉ có thể là một bản
nhạc đệm nho nhỏ xen vào giữa cuộc sống của nó. Có thể cho nó cảm giác
ấm áp nhất thời nhưng không thể cùng nó lớn lên.

Cô phải rời đi, nhất định phải rời đi.

Ninh Mẫn buồn bã yếu ớt hít một hơi, tắt đèn đi, nhẹ nhàng đi ra ngoài,

cô bắt đầu lo lắng vấn đề tối nay sẽ ngủ ở đâu.

Có lẽ cô nên hỏi Đông Đình Phong về chỗ để chăn, đệm, sau đó có thể

ngủ tại phòng dành cho khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.