Cô nhẹ nhàng nói.
Đó cũng là một câu trả lời, Thần Thản không ngạc nhiên, nhưng mặt anh
vẫn có phần biến sắc, vẫn là hơi mỉm cười:
"A, nói rất thẳng thắn."
"Em không nghĩ muốn nói dối anh!"
Đông Lôi rất nghiêm túc.
"Không lừa gạt người tốt."
Anh gật đầu:
"Anh cũng không muốn dối em, kỳ thật anh thích em. Cùng ở chung với
em nhiều lần, anh đã thích em..."
Đông Lôi: "..."
Đột nhiên như xưng tội!
Nhịp điệu này, cô thật sự không theo kịp a...
Đông Lôi nhìn nhìn, nhất thời cũng bị kích động, dùng ánh mắt nghi ngờ
nhìn: Chàng trai này cực kỳ đẹp trai, ánh mắt dịu dàng, chân thành, khi cười
hàm răng trắng đều trông rất nghiêm túc:
"Ý anh là... Ý gì a..."
Thần Thản thật muốn nhìn lại gương mặt mình, từ nhỏ đến lớn, khuôn
mặt này luôn làm các nữ sinh phát cuồng, nhiều nam sinh ghen tị, nổi tiếng
như vậy nhưng trước mặt cô gái này lại không có gì đặc biệt...
Anh biết, Đông Lôi rất tôn thờ anh trai mình; đã từng si mê Kiều Sâm,
cũng là một nhân vật nổi tiếng.