CÕI NGƯỜI TA - Trang 113

Lúc đã tìm lại được mối dây nọ, chúng tôi tiếp tục đi. Khí nóng tăng lên,

và cùng với khí nóng, ảo ảnh huyễn hoặc hiện ra. Thoạt tiên chỉ là những
ảo ảnh lai rai thôi. Những hồ nước lớn hiện ra và biến mất, lúc chúng tôi
vừa tới. Chúng tôi quyết định vượt ngang thung lũng cát, và leo lên chóp
đồi cao nhất để quan sát chân trời. Chúng tôi đi đã được sáu giờ. Với những
bước sãi rộng kia, ắt là phải đi được hơn ba mươi lăm cây số rồi vậy.
Chúng tôi đã lên tới chóp ngọn đồi đen thui nọ, lặng lẽ ngồi xuống. Dưới
chân chúng tôi, thung lũng cát bò vào chìm trong một vùng cát hoang liêu
không có đá; ánh sáng trắng bạch chói rực như thiêu đốt mắt. Xa tít đằng
kia là mù khơi trống rỗng. Nhưng tận chân trời, trò sõa lộng của ánh sáng
tạo nên những ảo ảnh hãi hùng hơn. Xui tâm cuồng trí loạn. Những pháo
đài đồn lũy, những tháp chuông giáo đường, những khối kỷ hà với những
đường thùy trực. Tôi còn nhận thấy cả một vết đen khổng lồ tựa hồ một
vùng cây cỏ, với nước ngâm trong vắt, mà thấy gì thật ra? Một áng mây tụ
trên vòm nọ, áng mây cuối cùng trong những áng mây đã lang thang tan
mất hình hài trong lòng nắng rộng ngày trời và sẽ hiện trở lại ngậm ngùi
trên sa mạc chiều nay.

Tiến thêm cũng chẳng ích gì, toan tính bước nữa cũng chẳng đưa tới đâu.

Thôi phải liệu quay về bên chiếc phi cơ, cái phù tiêu sặc sỡ đỏ hồng và
trắng phếch nọ sẽ không chừng mà được các bạn hữu lưu tâm lần mò tới
gạ. Mặc dù chẳng hy vọng nhiều nơi những cuộc tìm kiếm của họ, tôi vẫn
cảm thấy đó là chút may duy nhất còn có thể giải cứu được chúng tôi. Và
phải về, nhất là bởi lẽ những giọt nước uống cuối cùng, chúng tôi để tại đó,
và bây giờ đã tới lúc phải uống, tuyệt đối phải uống, không thể kiên trì.
Phải về để sống. Chúng tôi là những tên tù bị giam hãm trong cái vòng sắt:
cái khát là nước, nó vạch biên thùy của một miền tự do tự trị rất mực phù
du.

Nhưng khổ não làm sao, là quay gót! Khảm kha thế nào là cái việc lui

chân! Và biết chừng đâu, nếu cứ tiến thêm một chút nữa, có thể bất ngờ
thấy cõi sống đương cười xinh. Phía bên kia những dã man ảo ảnh, biết
chừng đâu chân trời hồng thắm đương chứa chan những Chợ Lớn phố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.