CÕI NGƯỜI TA - Trang 77

5

Hôm nay tại Juby, hai anh em Kemal và Mouyane mời tôi một tuần trà

trong căn lều của họ. Mouyane lặng lẽ nhìn tôi; tấm mạng xanh kéo trùm
kín miệng, Mouyane giữ một thái độ dè dặt man di. Chỉ Kemal ân cần tiếp
chuyện, chén tác chén thù:

- Lều vải, lạc đà, cả vợ tôi và các nữ tỳ của tôi, đều là của ông cả đấy.
Mouyane mắt vẫn đăm đăm nhìn tôi, nghiêng mình về phía anh hắn, ghé

môi thì thầm vài tiếng, rồi nín lặng.

- Anh ấy nói gì thế?

- Hắn bảo: “Bonafous đã cướp mất một nghìn con lạc đà của bọn

R’Gueibat”.

Đại úy Bonafous, sĩ quan lạc đà binh trong đội quân đóng tại Atar, tôi

không quen biết ông ấy. Nhưng được biết tiếng tăm lỗi lạc của ông chấn
động trong đám người Maure. Người Maure nói về ông với một niềm phẫn
nộ, nhưng lại xem ông như một loại thần linh. Sự hiện diện của ông làm
cho cát sa mạc trở thành “có hạng”. Hôm nay ông lại vừa xuất hiện lần nữa,
chẳng ai rõ bằng cách nào, mà lại đánh tập hậu bọn loạn quân đang tiến về
phía Nam, và cướp mất hàng trăm con lạc đà của họ, buộc họ phải quay
lưng chống trả, hầu có giải cứu những kho tàng từng được phòng giữ rất
nghiêm, tưởng không lọt vào tay ai được. Và bây giờ, khi đã giải cứu Atar
bằng cách đột ngột xuất hiện của thiên thần thượng đẳng, khi đã đóng yên
quân trên một gò đá vôi cao rộng, ông ngang nhiên đứng lầm lì trên đó, như
khiêu khích thiên hạ bốn bề có giỏi thì tới ăn thua chơi, và hào quang ông
chiếu tỏa tới độ nào mà các bộ lạc đua nhau kéo tới rùng rùng chịu chơi
trước ngọn đoản kiếm của ông.

Mouyane nhìn tôi khắc nghiệt hơn và nói nữa.

- Anh ấy nói gì?
Hắn bảo: “Chúng tôi sáng mai sẽ đi đánh Bonafous. Ba trăm cây

súng”…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.