CỘI RỄ - Trang 140

nhà. Rồi người cùng các môn đồ phải đi vội để tới địa điểm sau trong
chương trình bận rộn của người, và bọn trẻ hát mừng người như kintangô
đã căn dặn: "Một thế hệ qua đi… Một thế hệ khác tới và lại qua… Song
Chúa Ala còn mãi mãi…"

Đêm ấy sau khi vị môrô đi khỏi, nằm thao thức trong lều, Kunta nghĩ

thầm sao mà biết bao điều lại gắn bó với nhau đến thế - thực tế là hầu hết
những điều chúng nó đã học được. Quá khứ dường như gắn liền với hiện
tại và hiện tại với tương lai; người chết với người sống và những người còn
chưa ra đời, bản thân nó với gia đình nó, bạn bè nó, làng nó, bộ lạc nó,
Châu Phi của nó, thế giới của con người với thế giới của thú vật và cỏ cây -
tất cả đều sống với Chúa Ala. Kunta cảm thấy mình rất nhỏ bé mà rất lớn
lao. Có lẽ - nó nghĩ - đó là ý nghĩa của việc trở thành người lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.