CỘI RỄ - Trang 269

vùng chạy, nhưng gã chợt quay trở lại chỗ chiếc hòm. Thò tay xuống gầm
ghế, gã tháo xích và cầm lấy đầu kia, đi vòng ra sau xe. Tuy nhiên, một cái
gì đó khiến Kunta vẫn ném mình lại. Gã da đen giựt mạnh xích và sủa một
tiếng cộc cằn với Kunta. Trong khi gã thận trọng theo dõi, Kunta khó nhọc
lồm cồm chống cả hai chân hai tay dậy - cố làm ra vẻ yếu hơn thực tế - và
bắt đầu bò giật lùi chậm chạp và vụng về hết sức mình. Đúng như anh
mong đợi, gã da đen sốt ruột cúi gần lại và với một cánh tay lực lưỡng, xốc
Kunta lên kéo qua thành xe, đồng thời hích đầu gối lên đẩy Kunta ngã nhào
xuống đất.

Đúng lúc đó, Kunta bật lên - hai tay như đôi hàm chuyên nghiến

xương của loài linh cẩu ngoạm lấy cái cổ họng to tướng của gã lái xe.
Chiếc đèn rơi xuống đất khi tên da đen chúi về phía sau với một tiếng kêu
khan, rồi hắn vùng đứng thẳng lại, đôi bàn tay to lớn đấm mạnh, cấu xé mặt
và cẳng tay Kunta. Song, cách nào đó, Kunta vẫn dồn được sức lực để bóp
chặt cổ hắn hơn nữa, đồng thời với cái phẫn chí của kẻ cùng đường, vặn
mình tránh những cú búa bổ của tên lái xe đánh trả bằng nắm tay, bằng
chân, bằng đầu gối. Gọng kìm của Kunta không chịu nhả chút nào, kỳ tới
lúc tên da đen, cuối cùng, loạng choạng ngật người về phía sau và rụn
xuống với một tiếng ùng ục tận trong cuống họng và lả đi mềm nhũn.

Vùng dậy, sợ một tiếng chó sủa hơn mọi thứ khác trên đời, Kunta lảng

như cái bóng ra khỏi tên lái xe ngã gục và cây đèn bị lật ngược. Anh chạy
lom khom, xéo qua những thân cây bông giá băng. Cơ bắp anh bao lâu
không vận động, giờ đây đau nhói, nhưng luồng không khí lạnh ào tới mát
rượi làn da đem lại cảm giác khoan khoái và anh phải tự nén lòng để khỏi
hú to lên niềm sung sướng được thấy mình tự do đến cuồng dại như thế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.