CỘI RỄ - Trang 296

Rồi cả tubốp và da đen - chia thành hai nhóm - ăn uống no say. Sau đó

ông già cầu kinh lúc đêm cầm lấy một thứ đàn dây - nó gợi cho Kunta nhớ
đến đàn kora cổ ở quê nhà - và dùng một thứ gậy nhỏ kéo đi kéo lại trên
dây đàn tạo ra một thứ nhạc rất kỳ lạ. Những người đen khác đứng dậy và
bắt đầu nhảy như điên trong khi đám tubốp ngồi xem, kể cả "xú-ba-dăng",
vui vẻ vỗ tay đánh nhịp và hò la bên cạnh. Mặt đỏ lên vì phấn khích cả đám
tubốp bỗng nhiên đứng dậy và trong khi những người đen rạt sang bên,
chúng vừa vỗ tay vừa tiến ra giữa sàn và bắt đầu nhảy một cách vụng về
trong khi ông già kéo đàn như điên và đám người da đen nhảy chồm chồm
vỗ tay và la hét như được xem cuộc biểu diễn lớn nhất trong đời mình vậy.

Điều đó khiến Kunta nghĩ đến một câu chuyện được bà già Nyô Bôtô

yêu dấu kể cho nghe từ hồi anh còn thuộc lứa kafô đầu. Bà kể chuyện ông
vua một làng tập hợp tất cả các nhạc công và ra lệnh cho họ chơi những bản
hay nhất để ông nhảy múa cho nhân dân, kể cả những người nô lệ xem.
Toàn thể dân làng đều vui thích, ra về tất cả đều cất cao giọng hát vang trời
và chẳng bao giờ có một ông vua khác như thế.

Hôm ấy, trở về lều, suy nghĩ về những điều đã trông thấy, Kunta chợt

thấy là, theo một cách kỳ lạ, mãnh liệt và rất sâu sắc nào đó, người da đen
và bọn tubốp cũng có mặt nào cần đến nhau. Không phải chỉ trong lúc nhảy
múa ở nhà kho, mà cả trong nhiều dịp khác, anh đã cảm thấy rằng bọn
tubốp sung sướng nhất khi chúng ở gần bên những người đen - kể cả khi
chúng đánh họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.