CỘI RỄ - Trang 333

Cũng trong tuần ấy, chiếc xe của ông chủ trở về sau một chuyến đi và

Luthơ, người da đen lái xe vội vã đến lều Kunta, vẫy anh đến chỗ bác vĩ
cầm, tại đó Kunta đứng ngây người nhìn anh ta nói một điều gì đó, miệng
toe toét cười. Rồi, khoát tay về phía ngôi nhà lớn và chọn những chữ cơ
bản, bác vĩ cầm giải thích cho Kunta gật gù hiểu rằng từ nay anh thuộc về
"me-xừ" Uyliêm Uolơ, cha tubốp ở trong ngôi nhà lớn. "Luthơ biểu ông ta
vừa lấy được tờ chứng về mầy từ tay người anh trai đã mua mầy đầu tiên,
thế là bi giờ mầy của ông í". Như mọi khi, Kunta không để cho tình cảm lộ
trên nét mặt. Anh vừa tức vừa xấu hổ về nỗi mình phải "thuộc về" một
người nào đó: song anh cũng nhẹ hẳn người, vì trước đó anh vẫn nơm nớp
sợ một ngày kia lại bị đưa về cái "đồn điền" nọ - bây giờ anh đã biết người
ta gọi các trại tubốp như thế. Bác vĩ cầm đợi Luthơ đi khỏi rồi mới lại nói
tiếp - phần với Kunta, phần với chính mình "Cánh nhọ ở đây bỉu me-xừ
Uyliêm là một ông chủ tốt, mà tau thì đã từng gặp dững ông chủ tệ hơn.
Dưng mà bọn họ chả có ai tốt đâu. Họ sống trên lưng cánh nhọ ta suốt. Dân
nhọ là thứ của quý nhất của họ".

Chú thích

1. Anhđiêng (người da đỏ).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.