CỘI RỄ - Trang 364

Ít bữa sau, Luthơ mang về một mẩu chuyện hào hứng kể về một trận

chiến đấu lớn ở ngay Vơginia, trong đó có nô lệ tham gia ở cả hai bên.
Giữa một loạt đạn súng hỏa mai, hàng trăm lính áo đỏ và Bảo thủ cùng một
đội phạm nhân và lính da đen đã dồn một lực lượng nhỏ hơn gồm lính cô-
lô-nhân" da trắng cùng nhiều tên nô lệ da đen qua một chiếc cầu nhưng một
người lính nô lệ tên là Bily Flora ở hậu phương đã nhổ bật nhiều ván cầu
vứt đi, khiến quân Anh phải dừng lại và rút lui, cứu thoát đội quân thuộc
địa.

"Bổ bựt một cái cầu! ắt hẳn nà một gã nhọ khỏe ghê gớm!" ông cụ làm

vườn kêu lên.

Năm 1778, khi quân Pháp tham gia cuộc chiến về phe thuộc địa, Bel

truyền đạt lại những tin tức nói rằng hết bang này đến bang khác theo nhau
cho phép nô lệ nhập ngũ, hứa sẽ giải phóng cho họ khi chiến thắng. "Bi giờ
chỉ còn có hai bang nói không bao giờ để cho dân nhọ chiến đấu, đó là
Nam Calina và Jóocjơ".

"Đây là điều hay ho duy nhất tui nghe thấy nói về một trong hai bang

í!" bác vĩ cầm nói.

Tuy rất căm ghét chế độ nô lệ, Kunta vẫn cảm thấy việc người da

trắng giao súng cho người da đen không thể dẫn tới cái gì tốt đẹp. Trước
hết người da trắng bao giờ cũng có nhiều súng hơn người da đen, cho nên
mọi cố gắng nổi loạn, rốt cuộc, ắt sẽ thất bại. Và anh liên hệ tới chuyện ở
chính quê hương anh, bọn tubốp đã trao súng đạn cho những vua chúa, thủ
lĩnh gian ác, để rồi người da đen lại đánh người da đen, làng này chống
làng kia và xiềng những người bị thua - chính đồng bào mình - đem bán
làm nô lệ.

Có lần Bel nghe thấy ông chủ nói có tới năm nghìn người da đen, cả tự

do lẫn nô lệ, tham gia cuộc chiến đang tiếp diễn, và Luthơ thường xuyên
mang đến những câu chuyện về người da đen chiến đấu bên cạnh các ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.