CỘI RỄ - Trang 366

"Tui đến đâu cũng thấy dân nhọ gào to y như người da trắng vậy",

Luthơ nói.

Nhưng theo lời anh, những người nô lệ ở khắp nơi hoan hỉ nhất là về

người anh hùng đặc biệt của mình. "Ông bủ Bily Flora", vừa mới giải ngũ
và mang cây súng hỏa mai trung thành của mình trở về Nôfóc.

"Tất cả đến đây!" không bao lâu sau, Bel hô lớn, gọi mọi người ở xóm

nô, "me-xừ vừa mới biểu tui người ta chỉ định Philađelphia là thủ đô của
Hợp Xủng Cuốc!" 4. Nhưng sau đó, chính Luthơ mới là người báo tin quan
trọng: Me-xừ Jefơxơn đã nêu nên một thứ Đạo nuật giải phóng gì đó. Nó
nói rằng các ông chủ có quyền cho dân nhọ tự do, nhưng tui nghe thấy nói
đám Quêicơ và những người chống chế độ nô nệ mới nị các nhọ tự do trên
mạn ngược vẫn tiếp tục kêu gào bởi vì đạo nuật nói nà các ông chủ không
bắt buộc phải nàm thé, trừ phi các ông í muốn thế".

Khi tướng Uosinhtơn giải tán quân đội vào đầu tháng 11 năm 1783,

chính thức chấm dứt cái mà đa số dân chúng đã bắt đầu gọi là "Cuộc chiến
tranh bảy năm", Bel bảo mọi người trong xóm nô: "Me-xừ biểu bi giờ sắp
hòa bình rồi".

"Sẽ chẳng bao giờ có hòa bình, chừng nào còn người da trắng", bác vĩ

cầm chua chát nói, "bỉ chưng họ chẳng thích cái gì hơn là chém giết". Bác
đảo nhanh mắt nhìn các bộ mặt xung quanh. "Rồi các người xem tui nói có
đúng không - đối với cánh nhọ chúng ta, sắp tới sẽ còn tệ hơn trước nữa".

Lát sau, Kunta và ông lão làm vườn ngồi bình thản nói chuyện "Cháu

đã thấy bao nhiu chuện từ khi cháu đến đây. Thế nà đã bao nâu rồi nhỉ?"
Kunta không biết trả lời ra sao và điều đó làm anh bối rối.

Đêm ấy, khi còn có một mình, Kunta bỏ hàng giờ liền, cẩn thận xếp

thành từng đống mười hai hòn một tất cả mớ sỏi nhiều màu và mỗi tuần
trăng anh vẫn nhất nhất bỏ vào chiếc vỏ bầu, không đơn sai. Kết quả cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.