CỘI RỄ - Trang 386

CỘI RỄ

Alex Haley

www.dtv-ebook.com

Chương 60

Ngay cả những lúc không chứng kiến hoặc nghe thấy chuyện gì ở tỉnh

để kể cho mọi người, Kunta cũng thấy khoái ngồi với họ quanh đống lửa
trước lều bác vĩ cầm. Nhưng gần đây, anh bỗng nhận ra là mình bỏ ít thời
giờ để chuyện trò với bác vĩ cầm - mà đã có thời bác là lý do duy nhất
khiến anh có mặt ở đó - hơn là với Bel và ông già gác vườn. Đúng ra,
không phải hai người đã lạnh nhạt với nhau, nhưng chỉ vì tình hình không
như trước nữa và điều đó làm anh buồn buồn. Việc sắp đặt bác vĩ cầm cáng
đáng nhiệm vụ làm vườn của Kunta không làm cho họ gần nhau hơn, mặc
dầu cuối cùng, bác cũng xoay sở đâu vào đấy. Song điều mà xem chừng
bác không thể làm quen được là chẳng bao lâu Kunta đã bắt đầu thế chân
bác với tư cách là nguồn thạo tin nhất của đồn điền về những chuyện bên
ngoài.

Không ai có thể phán là bác vĩ cầm trở nên ngậm miệng, nhưng càng

ngày, những độc thoại trứ danh của bác càng ngắn bớt và càng thưa đi; và
bác hầu như không kéo đàn cho họ nghe nữa. Một buổi tối, sau khi thấy bác
trầm lặng khác thường, Kunta nêu lên nhận xét ấy với Bel, băn khoăn
không hiểu mình có làm hoặc nói điều gì làm bác mếch lòng chăng.

"Anh đừng có tưởng hão!" chị nói với anh. "Hàng tháng nay, bác vĩ

cầm chạy ngược chạy xuôi khắp tỉnh kéo đàn cho người da trắng. Bác í mệt
rũ ra còn hơi sức đâu liến thoắng cái mồm dư mọi khi, dư thế tui thấy lại tốt
đấy. Và bi giờ cứ lần nào đến kéo đàn cho các cuộc liên hoan hội hè đú đởn
của người da trắng, mỗi đêm bác í kiếm được một đô-la rưỡi. Dù me-xừ có
lấy của bác í một nửa, bác vĩ cầm cũng giữ lại cho mình được bảy mươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.