CỘI RỄ - Trang 555

"Theo tôi biết thì không", ông chủ nói. "Nhưng ở chỗ tôi, có một con

bé, con mụ nấu bếp của tôi, còn trẻ măng, khoảng mười lăm, mười sáu gì
đó, nếu tôi đoán không lầm. Tôi không biết hai đứa có vụng trộm đưa nhau
vào đụn rơm đụn rạ gì hay không?

Kunta gần như nghẹn thở.

"Tôi biết có những đứa mười hai tuổi đã bĩnh ra tí nhau đen", quận

trưởng cảnh sát cười hềnh hệch. Bọn gái nhọ ấy, khối đứa hấp dẫn cả đàn
ông da trắng, và bọn con trai nhọ sẵn sàng làm mọi sự!"

Phẫn uất sôi sục, Kunta nghe thấy giọng mexừ Uolơ đột nhiên lạnh

băng. "Tôi hết sức hạn chế tiếp xúc cá nhân với các nô lệ của tôi đến mức
tối thiểu và không biết cũng như không quan tâm đến chuyện riêng tư của
họ!"

"Dạ, dạ, tất nhiên", quận trưởng cảnh sát vội vàng nói.

Nhưng rồi giọng ông chủ dịu đi: "Tuy nhiên, theo cách nghĩ của ông

thì thằng nhỏ này có thể lẻn đi gặp một đứa con gái ở đồn điền nào khác.
Tôi không biết và tất nhiên đám kia dù có biết cũng chẳng nói ra. Trên thực
tế, mọi sự đều có thể xảy ra - có khi là một cuộc ẩu đả nào đó; nó có thể
sống dở chết dở ở đâu đấy. Thậm chí cũng có thể là một tên nào trong số da
trắng nghèo chuyên đánh cắp nô lệ đã vớ được nó cũng nên. Điều đó đang
tiếp diễn ở quanh đây, như ông biết đấy; thậm chí một số lái buôn võ sĩ
cũng tham gia vào chuyện này. Cả về điểm này, tôi cũng không biết chắc.
Nhưng người ta nói với tôi đây là lần đầu tiên thằng nhỏ này vắng mặt".

Tác phong lúc này đã thận trọng hơn, quận trưởng cảnh sát nói: "Ngài

vừa nói với tôi là nó sinh ra ở chỗ ngài và chưa hề đi đâu xa?".

"Tôi đồ rằng thậm chí nó không biết đi đường nào để đến Richmơnđ,

chứ chưa nói chi đến miền Bắc", ông chủ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.