CỘI RỄ - Trang 636

"Tau cũng chả bao giờ có dều đôla. Thực tế, tau cũng chả cần đến nó

nữa. Cơ mà ông chủ bểu sẽ đặt cược mầy một số tiền cá, mà nếu mầy thắng
trận nào, ông í có thể để cho mày hưởng một ít…".

"Bác đoán ông í làm thế à?"

"Tau hy vọng thế là vì tau bết ông í ắt phải khoái cái sáng kến làm

khỏe cánh của mày, nó bỏ dều tền vào túi ông í mà. Có đều là nếu ông í làm
thế, lệu mầy có bết đàng mà dành dụm dững gì mày kếm được không?"

"Nhất định chứ! Chắc chắn cháu sẽ để dành!".

"Tau thậm chí nghe nói có dững nhọ được cuộc trong thi đấu hạ cấp và

dành đủ tền mua lại tự do cho mình, thoát khỏi tay chủ".

"Mua cả cho cháu lẫn mẹ cháu!".

Lập tức, bác Mingô đứng dậy khỏi gốc cây cụt bác đang ngồi; nỗi

ghen tị buốt nhói bác vừa cảm thấy, chẳng những đã đến hoàn toàn bất ngờ
mà còn xáo đảo sâu sắc tận trong lòng đến nỗi bác khó tìm ra lời đối đáp.
Thế rồi bác chợt nghe thấy mình sẵng giọng: "Ờ, chắc chả có gì là bất khả!"
Đột nhiên muốn thoát ra khỏi cái cảm giác rằng ý thức của bác chia sẻ một
mối tình thương mến thực sự gần gũi, không được đáp lại ngang xứng, bác
rảo bước đi về lều mình để mặc Joóc bối rối nhìn theo.

Tại một cuộc đấu "chủ lực" lớn đầu mùa năm 1824, cùng đi với mexừ

Liơ, bác Mingô được một ông già luyện gà bác quen từ nhiều năm nay cho
biết một cuộc đấu "hạ cấp" sẽ được tổ chức vào chiều thứ bảy tới, ở phía
sau cái chuồng ngựa lớn của một đồn điền địa phương. "Tui cho rằng nó
sẵn sàng hơn bao giờ hết", sau đó bác Mingô nói với ông chủ như vậy.
Sáng thứ bảy, như đã hứa, mexừ Liơ tới và đếm hai mươi đôla bằng giấy
bạc lẻ và tiền đồng đưa cho bác Mingô. "Các ngươi biết chính sách của ta
đấy", ông ta nói với cả hai. "Nếu sợ không dám cá vào gà mình thì đừng có
đưa nó ra chọi làm gì! Nếu không cá gì thì chẳng bao giờ được gì hết! Ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.