CỘI RỄ - Trang 649

Mexừ Liơ ngán ngẩm nhổ toẹt sau thành xe. "Nuôi một thằng nhọ, cho

nó ăn, mặc, một cái mái che trên đầu và mọi thứ khác nó cần trên đời, ấy
thế rồi cái thằng nhọ ấy chẳng bao giờ trả lời mình một câu nào thẳng thắn
rành rọt!"

Joóc-Gà đoán liều rằng ông chủ chỉ ngẫu hứng quyết định khơi chuyện

phiếm với mình thôi, với hy vọng làm vui cuộc đi xe la đường trường đã
trở nên chán ngắt và dường như bất tận này.

Để chấm dứt không làm ông chủ bực mình nữa, gã thăm dò: "Ông

muốn biết sự thật chẻ hoe, thẳng băng thì, thưa ông chủ, cháu cho rằng
phần đông dân nhọ cứ tưởng làm ra ngây ngô hơn thật, là khôn ngoan, bởi
vì họ sợ người da trắng".

"Sợ!" mexừ Liơ thốt lên. "Bọn nhọ trơn tuột như lươn ấy, có thế thôi!

Tao chắc cái bọn nhọ sợ sệt nhút nhát ấy mưu mô nổi loạn mỗi lần chúng
tao quay lưng! Bỏ thuốc độc vào thức ăn của người da trắng, thậm chí giết
cả con nít! Mày muốn kể tội người da trắng bất cứ cái gì, bọn nhọ cũng làm
cái ấy suốt, thế mà hễ người da trắng hành động để tự vệ thì nhọ lại la ầm ĩ
lên là nhọ sợ!"

Joóc-Gà nghĩ là nếu khôn ngoan thì thôi đừng có chọc tức ông chủ

nữa. "Ông đừng tin là có ai ở chỗ ông làm dư thế, thưa ông chủ", gã bình
tĩnh nói.

"Bọn nhọ chúng bay phải biết là nếu bọn bay làm thế thì tao giết

sạch!" Một con gà gáy to tướng trong lồng đằng sau họ và mấy con khác
cục cục đáp lại.

Joóc không nói gì cả. Họ đang đi qua một đồn điền lớn và gã nhìn một

toán nô lệ ngả những thân cây khô chết, chuẩn bị cày vỡ cho mùa sau.

Mexừ Liơ lại nói: "Tao nghĩ mà phát ớn là cái bọn nhọ có thể làm gay

go biết mấy cho những người làm lụng vất vả suốt đời để xây dựng một cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.