CỘI RỄ - Trang 676

Ackanxax và Têchxơx. Họ biểu lái buôn nhọ kiểu cổ cưỡi ngựa đã hết thời
rồi, bi giờ thành công ty lớn có trụ sở ở các khách sạn to tướng! Họ biểu
còn có cả dững tàu có bánh lái to tướng chở toàn nhọ ở Vơjiniơ bị xiềng
vào nhau, đưa xuống Niu Oliân! Họ còn biểu…"

"Thôi im đi!" Kitzi chồm đứng dậy. "IM ĐI!" Bà lao về lều mình,

nước mắt ròng ròng.

"Mẹ làm sao thế?" Joóc hỏi Matilđa sau khi những người khác bối rối

bỏ đi,

"Anh không biết ư?" chị sẵng giọng "Ông bà đẻ ra mẹ ở Vơjiniơ, điều

cuối cùng mẹ biết về các cụ là thế và anh đã làm mẹ gần chết khiếp!"

Joóc-Gà nom như phát ốm. Vẻ mặt anh nói với Matilđa là anh không

hiểu ra nhưng cô không chịu buông tha anh dễ dàng đến thế. Cô đã trở nên
tin chắc rằng với cái thói trần tục của Joóc, anh có tật thiếu nhạy cảm với
quá nhiều sự việc. "Anh cũng biết rõ dư tui là mẹ Kitzi đã bị bán! Cũng dư
chính tui đây!" cô nói với anh. "Bất kì ai đã bị bán đều chả bao giờ quên
được điều í! Và cũng không bao giờ còn nguyên dư cũ nữa!" Cô nhìn anh
với vẻ đầy ý nghĩa. "Anh chưa bao giờ bị bán. Vì thế cho nên anh không
hiểu rằng chả có ông chủ nào tin được - kể cả ông chủ của anh!"

"Em cáu mấy anh để làm gì?" anh hỏi với ý thăm dò.

"Anh hỏi tui cái gì khiến mẹ Kitzi hoảng hốt thì tui nói cho anh biết.

Chả còn gì mà nói về chuyện í nữa!". Matilđa tự kiềm chế lại. Cô không
muốn gay go với chồng. Sau một lát im lặng, cô cố hé một nụ cười.

"Joóc à, em biết cách làm cho mẹ Kitzi khuây khỏa! Anh đi mời mẹ

sang đây nghe anh kể cho thằng nhỏ này về người ông nội người Phi, dư
anh đã kể với Vơjơl dạo trước í!". Và anh đã làm thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.