CỘI RỄ - Trang 693

và anh chợt hiểu ra! Câu nói của ông chủ vẳng tới anh như từ một chốn xa:
"Mingô chết".

Sụp xuống tựa mạng sườn vào chiếc ghế xe, Joóc khóc tu tu lên như

chưa từng khóc thế bao giờ. Anh chỉ mơ hồ cảm thấy ông chủ và bác
Pompi gần như đánh vật để đỡ anh xuống đất. Rồi bác Pompi một bên, và
Matilđa bên kia dìu anh về xóm nô, những người khác xung quanh thấy anh
đau buồn thế lại khóc. Matilđa xốc anh loạng choạng vào trong lều, theo
sau là Kitzi bế đứa bé.

Khi anh đã trấn tĩnh lại, mọi người bèn kể cho anh nghe điều đã xảy

ra. "Anh với ông chủ đi sáng thứ hai." Matilđa nói, "và đêm í ở đây không
ai ngủ yên. Tuồng dư sáng thứ ba, tất cả thức giấc cảm thấy dư nghe rõ
hàng tràng cú rúc chó sủa. Thế rồi nghe thấy tiếng kêu thét…"

"Đấy là Malizi!" Kitzi thốt lên. "Lạy Chúa, bà í gào thiệt dữ! Bọn tui

ào ra chỗ bà í đi cho lợn ăn. Và bác ta nằm đây, tội nghiệp cái linh hồn già
sõng sượt trên đường cái, nom dư một đống giẻ!"

Lúc ấy, bác vẫn còn sống - Matilđa nói - nhưng "chỉ một bên miệng

bác í động đậy. Em quỳ sụp ngay xuống ghé sát vào, chỉ hơi đoán ra lời bác
í thì thào. "Chắc tui bị đột quỵ" bác biểu thế, "Giúp tui trông đàn gà… Tui
không thể…".

"Lạy Chúa thương xót, không ai biết làm như thế nào cả!" Kitzi nói,

nhưng rồi bác Pompi cố bế cái hình hài mềm oặt mà nặng nề lên. Bác
không đủ sức và mọi người xúm lại, cuối cùng kéo được bác Mingô về xóm
nô, đặt lên giường bác Pompi:

"Joóc ạ, bác í đã thúi dữ, sực mùi ốm trên người!" Matilđa nói. "Bọn

tui bắt đầu quạt mặt bác í và bác í tiếp tục thì thào… dững con gà… tui
phải quay về…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.