CỘI RỄ - Trang 699

không đời nào mexừ Liơ cho phép một người da đen tự do lọt vào đất đai
của ông, dù anh ta có là tay luyện gà cự phách nhất miền Bắc Carôlina
chăng nữa. Thành thử Joóc không có cách nào khác. Và cuối cùng một buổi
tối, anh thu hết nghị lực, nêu vấn đề ra trong gia đình.

"Trước khi em lại biểu là em không chịu, thì hẵng nghe anh đã. Lần

sau mà ông chủ muốn đem theo anh đi đâu chắc chắn lúc í ông í sẽ biểu
anh: "Đi kiếm thằng con nhớn của mầy đưa xuống đây!" Một khi đã xảy ra
dư vậy là Vơjơl phải ở hẳn vĩnh viễn mấy bọn gà, trừ phi ông chủ nói khác
đi, mà có lẽ chả bao giờ có chuyện í và cả anh lẫn em đều không thể hé ra
một tiếng xì xầm…" Anh khoát tay ngăn không cho Matilđa ngắt lời.
"Khoan! Anh không muốn em cãi lại. Anh đang cố để em thấy là thằng bé
cần phải xuống đó ngay bi giờ. Nếu anh đưa nó xuống ngay thì có thể đủ
thì giờ để anh dạy nó cho gà ăn khi anh phải đi xa và giúp anh tập cho gà
trong mùa luyện. Rồi còn thì giờ bao nhiêu trong cả năm, nó có thể ra đồng
với mấy người cơ mà". Thấy vẻ mặt căng thẳng của Matilđa, anh nhún vai
một cách tinh vi và vờ nhẫn nhịn, nói: "Thôi được, vậy thì anh chỉ việc để
em giải quyết mấy ông chủ!"

"Em chỉ tức cái là anh nói cứ dư Vơjơl đã nhớn í". Matilđa nói: "Anh

không biết thằng bé mới sáu tuổi hay sao? Vừa bằng nửa tuổi của anh khi
anh bị kéo xuống đấy". Cô ngừng một lát. "Dưng mà em biết là bi giờ lên
sáu, là nó phải làm việc. Cho nên xem chừng không còn cách nào khác là
làm theo lời anh, mặc dù quả tình em cứ tức điên lên mỗi khi nghĩ là ba cái
con gà í đánh cắp anh đi mất bao nhiêu!"

"Cứ nghe em mấy mẹ thì có mà! Làm dư gà nó bắt chộp anh đi, mang

qua đại dương đến tận đâu đâu í!"

"Thì cũng dư thế phần lớn thời gian, vì anh đi suốt".

"Đi suốt! Thế ai ngồi đây nói chuyện mấy em? Ai ngày nào cũng ở

đây cả tháng nầy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.