CỘI RỄ - Trang 700

"Tháng nầy thì có thể thế, dưng mà ít nữa thì anh lại ở đâu?"

"Nếu nói về mùa chọi thì ông chủ biểu đi đâu là anh ở đấy. Nếu nói về

bi giờ đây thì ăn xong, chắc chắn anh cũng không ngồi đây cho đến lúc có
con cáo nào bò vào khu dưới í, chén một vài chú gà, kẻo anh đi tong thực
sự mất!"

"Ờ! Dốt cuộc anh cũng phải đồng ý là ông chủ chả từ bán cả anh nữa

nhá!"

"Anh tin rằng nếu bà chủ để cho gà của ông bị ăn thịt thì ông ấy cũng

bán luôn cả bà í".

"Nầy", Matilđa nói, "Chúng mình đã thỏa thuận về chuyện Vơjơl là

không phải to tiếng, vậy thời đừng có gây sự cãi cọ về chuyện gì khác nữa".

"Anh có khơi chuyện trước đâu, chính là em đấy".

"Thôi được, Joóc à, em hết cơn đôi co rồi". Matilđa nói, đặt những bát

thức ăn bốc hơi nghi ngút lên bàn. "Anh ăn đi rồi mà về thôi, sáng mai em
cho Vơjơl xuống đấy. Trừ phi anh muốn đưa nó đi ngay bi giờ thì em đi
sang bà tìm nó về".

"Thôi, mai cũng được".

Nhưng trong vòng một tuần, Joóc-Gà thấy rõ là đứa con trai lớn của

mình hoàn toàn không có cái đã từng là niềm say mê thuở thiếu thời của
anh. Dù nó sáu tuổi hay bao nhiêu đi nữa, Joóc cũng không thể quan niệm
được rằng sau khi hoàn thành một công việc được giao, Vơjơl lại có thể tha
thẩn chơi một mình, hoặc chỉ ngồi thừ ra không làm gì ở một chỗ nào đó.
Để rồi giật mình bật dậy khi bố nó cáu tiết kêu lên: "Đứng dậy! Mầy tưởng
cái nầy là cái gì? Đây không phải lợn, đây là gà chọi!" Sau đó, Vơjơl sẽ
làm khá tốt bất cứ nhiệm vụ mới nào đó được cắt đặt vào, song một lần nữa
liếc mắt ngó sang, Joóc lại thấy cậu con trai ngồi thừ hoặc bỏ đi chơi. Sôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.