CỘI RỄ - Trang 702

"Không", anh trả lời, khấp khởi hy vọng. "Bố biết về cụ cũng dư con

thôi, do bà kể".

"Trước bà thường đi xe ngựa mấy cụ!"

"Nhất định rồi! Đấy là bố bà mà. Cũng dư về sau, một hôm nào đó,

con kể cho các con con là con thường hay ngồi đây mấy bố giữa đàn gà".

Điều đó hình như làm Vơjơl ngượng, nó im bặt.

Sau một số lần cố gắng khập khiễng như vậy nữa, cực chẳng đã, Joóc

đành bỏ cuộc, song lại hy vọng có thể may mắn hơn với Asfođ, với Joóc-
con và Tôm. Không thổ lộ với ai nỗi thất vọng của mình về Vơjơl, anh tiếc
rẻ quyết định dùng thằng bé vào những việc chốc lát, từng lúc, như đã bàn
với Matilđa chứ không hoài công cố gắng luyện nó thành người phụ tá vĩnh
viễn suốt ngày suốt buổi như anh đã thực tâm dự định.

Cho nên, khi Joóc-Gà cảm thấy Vơjơl đã nắm vững nhiệm vụ cho lũ

gà nhỏ và gà tơ trong chuồng ăn và uống mỗi ngày ba lần, anh gửi trả nó về
cho Matilđa để bắt đầu làm việc ngoài đồng với mọi người - và điều đó
xem ra rất hợp với thằng bé. Tuy không bao giờ lộ ra ý nghĩ đó với Matilđa,
Kitzi hay những người khác, song Joóc-Gà bao giờ cũng cảm thấy khinh
thường sâu sắc công việc đồng áng mà anh coi không có gì khác hơn là một
dịch vụ cực nhọc không ngừng, nào cuốc xới dưới ánh mặt trời nóng nực,
nào kéo lê những bì ngô, nào bắt sâu thuốc lá không bao giờ dứt và ngả
những thân ngô làm thức ăn cho gia súc, mùa nối mùa bất tận. Với một
tiếng cười khúc khích anh nhớ lại lời bác Mingô: "Cứ cho tau chọn giữa
một cánh đồng ngô hay bông thật tốt mấy một con gà chọi hay, thể nào tau
cũng lấy con gà!" Chỉ nghĩ đến cái điều là một cuộc chọi gà được thông
báo ở đâu đó, đã đủ phấn khởi vui vẻ rồi - dù là ở trong một cánh rừng, một
bãi cỏ trống để thả bò hay đằng sau chuồng ngựa của một ông chủ nào đó -
lập tức không khí náo nhiệt như thể các tay chọi gà đang bắt đầu dồn về đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.