CỘI RỄ - Trang 724

"Có ạ." Nó nói. "Nhất là bà Emma, bà í đọc Kinh Thánh một lô một

lốc".

Tôm vừa ăn hết đĩa thứ ba thì mẹ và bà nó lại trút thêm vào, mặc dầu

nó lắc đầu quày quạy. Nó ấp úng phản đối được một câu: "Phải dành chút
gì cho Joóc-con khi anh í đến chứ!"

"Còn vô khối cho nó, mà con cũng biết đấy!" Matilđa nói. "Con ăn

thêm một miếng thịt thỏ rán nầy… thêm ít rau nữa nầy… và cái món bí
đông ninh nầy nữa. Bà Malizi lấy ở bữa tiệc trên đại sảnh một liễn sữa
trứng tướng gửi xuống đây. Ngon đáo để".

Tôm đã bắt đầu xúc sữa trứng thì bác Pompi hắng giọng định nói gì và

tất cả im lặng để nghe bác. "Nhỏ, cháu đã đóng móng cho la, cho ngựa
chưa?"

"Họ để cho cháu tháo móng cũ, cơ mà cháu chưa đóng cái móng mới

nào!" Tôm nói, nhớ lại vừa mới hôm trước thôi có một con la dữ đến nỗi
phải buộc chằng chân mới đóng móng được. Joóc-Gà cười to. "Chắc nó
chưa bị la đá đủ đau để thuần thục tay nghề đây! Nếu không biết rành thì
rất dễ lẫn chân ngựa, chân nọ sọ chân kia!" Nghe nói có một tay thợ rèn
nhọ đóng móng đằng trước lộn ra đằng sau, thành thử con ngựa chỉ độc đi
giật lùi!" Khi thôi cười về câu nói đùa của chính mình, Joóc-Gà hỏi: "Đóng
móng ngựa và la thì được bao nhêu?"

"Hình như người ta giả mexừ Ơxkiu mười bốn xu một móng." Tôm

nói.

"Rành là không nhiều tền bằng chọi gà!" Joóc-Gà thốt ra.

"Dào, nghề rèn rành là có ích hơn chọi gà nhều!" Bà nội Kitzi nói

sẵng, giọng sắc như dao, đến nỗi Tôm muốn nhẩy lên ôm ghì lấy bà. Rồi bà
nói tiếp, giọng đột nhiên trở nên dịu dàng: "Nầy con, cái người í lúc "học"
con nghề rèn thì bắt con làm gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.